Vốn tưởng rằng mình sẽ vất vả lắm đây nhưng tôi tớ trong phủ thế tử dường như được huấn luyện rất nghiêm túc, không cần tổng quản phân phó thì mọi người đều phân việc ra mà làm.
Cho tới trưa, ngoài việc đi dạo vòng quanh để làm quen với địa hình thì Phiên Phiên chỉ làm một hai công việc như tự mình tới phòng bếp xem mọi người chuẩn bị thức ăn đồ uống thế nào hoặc là kiểm tra hàng hóa mà Hàn Mặc Hiên mua về.
Phiên Phiên biết dù nàng có không nhìn tới thì cũng không có sai sót gì nhưng đây là trách nhiệm nên vẫn phải làm.
Thật sự là nhàm chán, nàng muốn tìm vài hạ nhân trong phủ nói chuyện phiếm nhưng thấy mỗi người một việc bận rộn, trái lại mình thì nhàn nhãn không có làm cái gì, cuối cùng nàng chỉ biết sờ sờ cái mũi, bất đắc dĩ mà lựa chọn tiếp tục cái sự nhàn của mình.
Giữa trưa, sau khi ăn uống no say, nàng đang định quay về phòng ngủ một giấc thì từ xa đã thấy xe ngựa mà sáng sớm nay Hàn Mặc Hiên dùng để xuất môn tuần tra đã trở lại.
Trong đầu lóe lên linh quang, không phiền người khác được nhưng hắn thì có thể nha! Dù sao hiện tại trong phủ người nhãn rỗi nhất chính là hắn! Nghĩ vậy, nàng chạy tới, một bên nghênh hướng cửa đón Hàn Mặc Hiên vừa mới bước xuống khỏi xe ngựa, một bên cung kính nói:
- Thế tử gia hồi phủ, đi đường vất vả rồi!
Không nghĩ tới Phiên Phiên lại ra tận cửa đón mình, khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-an-phien-phien/2445319/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.