Thanh âm bên ngoàitruyền tới, vừa đúng lúc đánh vỡ sự xấu hổ bên trong phòng. Phiên Phiênvội vàng đứng thẳng người, đối phương cũng hợp thời rụt tay lại. PhiênPhiên nhanh chóng đi tới cửa, đem nước ấm cùng chậu và khăn mặt cùngnhau bưng vào, căn bản không dám tái liếc nhìn hắn một cái, vội vàng ném một câu: “Vương gia mời rửa mặt.” Rồi chuẩn bị nhanh nhẹn lui ra hướngngoài cửa.
Nhưng mà, chân trước mới vừa được nâng lên, phía saulại có một đạo truyền tới nghe không ra là ôn nhu hay giận dữ: “Bổnvương gọi ngươi đi ra ngoài sao?”
Ông trời ơi, nam nhân này rốtcuộc muốn làm sao chứ? Như thế nào lại khó chơi như vậy? Phiên Phiênkhông biết mình cần làm gì bây giờ, đi cũng không phải, không đi cũngkhông được. Nghe thấy tiếng nước, bỗng nhiên quay đầu, phát hiện Vươnggia đang ở dùng khăn rửa mặt, chỉ thấy hắn đem chiếc khăn từ từ đưa lênmặt, chậm rãi lau mặt, động tác tao nhã đến cực điểm, ngón tay thon dài lộ ra chính là sống trong sung sướng đã lâu. Cho đến khi hạ khăn xuống, tùy tay hướng chậu rửa quăng ra, khóe mắt liếc liếc Phiên Phiên đangngây ngốc nhìn, thản nhiên bỏ lại một câu: “Đem phòng ở thu dọn sạchsẽ.”
Mộ Dung Nguyệt đã ly khai chỗ này hơn một nén nhang, PhiênPhiên mới chậm rãi hồi phục tinh thần trở lại sau khi được chứng kiếncảnh mỹ nam rửa mặt. Suy sụp ngồi xuống ghế thượng, lâu lâu mới thở dàira một hơi. Mỹ nam sức quyến rũ không thể khinh thường a! Nhìn quanhphòng của hắn, Phiên Phiên trong đầu đột nhiên nhớ tới một món đồ dịthường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-an-phien-phien/144348/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.