Do dự nửa ngày, rốtcục Phiên Phiên vẫn là cẩn thận đẩy cửa bước vào phòng. Trong phòng bốcục bày biện rất đơn giản, hiện tại đại sảnh không có ai, xem ra Vươnggia hẳn là vẫn còn ở tại phòng ngủ rồi. Ân, chờ hắn mặc quần áo chỉnh tề đi ra nàng sẽ hầu hạ hắn rửa mặt đi. Hạ quyết tâm, Phiên Phiên an phậnđứng ở cạnh cửa, hai tay giao nắm, đứng thẳng người, dáng vẻ trangnghiêm
“Gọi ngươi tiến vào, điếc sao?” Vẫn là giọng nói duyêndáng thanh tuyến kia, nghe không ra trong giọng nói có hỉ giận, nhưnglại có thể thấy đó là một tầng hàn ý.
“Sao?” Nhìn quanh bốn phía, xác định bốn bề vắng lặng, cuối cùng Phiên Phiên đem ánh mắt nhìn vàobên trong cửa phòng liêm thượng.Chẳng nhẽ, nhười trong phòng muốn nàngđi vào hầu hạ sao. Được rồi, chết sớm sẽ sớm được siêu sinh, Phiên Phiên lấy lại bình tĩnh, hít một hơi thật sâu, dũng cảm hướng nội thất điđến.
Tuy rằng đã quyết tâm tiến vào, nàng đi đến cạnh cửa, vénrèm tử trong tay vẫn là dừng một chút, Phiên Phiên vạch trướng lên,nghiêng người tiến vào nội thất. Phảng phất trong phòng có một loạihương thơm yên ổn lòng người kỳ diệu, dịu nhẹ, Phiên Phiên cảm thấy timmình đang đập rất nhanh.Ngồi tại giường chính là một mỹ nam áo trắng,sợi tóc đen bóng tùy ý tán tả trên khuôn mặt xinh đẹp, thoáng hiện néttuấn tú. Nhu khiết ti chức trường bào mặc ở trên người kia, thật khôngcó lời nào diễn tả được hết vẻ tuấn dật, tao nhã, như trong tranh vẽra,dẹp đến mức như không có thật.
Phiên Phiên mê muội nhìn đốiphương, cho đến khi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-an-phien-phien/144347/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.