Bài hát kết thúc, tôi nhanh chóng rút tay ra, căn bản là đại não đãngừng hoạt động rồi, câu đầu tiên thốt lên là: "Bạn trai tôi tìm cóviệc, tôi xin phép ra ngoài nghe điện thoại."
Trong phòng mọingười đang ồn ào khen Ứng Nhan hát hay, máy lại chạy tới một bài nữa,khách hàng mỹ nữ kia mắt sáng lấp lánh, trực tiếp chạy tới, nũng nịu vây lấy Ứng Nhan đòi hát chung.
Lời tôi bị âm thanh ồn ào của đámđông át đi, không biết Ứng Nhan có nghe thấy không, chỉ thấy hắn buôngtay tôi như không có việc gì, khách khí chu đáo đi theo cô gái kia cùngchọn bài, mấy bài tiếp theo toàn là bọn họ song ca. Cái này gọi là tinhanh tụ hội thì mạnh càng thêm mạnh. Giọng Ứng Nhan sang sảng mà trongtrẻo, giống như đại bàng Nhất Phi Trùng Thiên dang cánh, mà giọng cô gái kia mượt mà uyển chuyển, cứ như bồ câu sóng cánh cùng đại bàng một đôivậy. Hai người phối hợp nhịp nhàng, hát đến vô cùng tình cảm, còn nắmtay nhìn nhau, rất chi là cảm động. Tôi phỏng chừng hai người này songca cũng chẳng thua kém gì ngôi sao ca nhạc.
Nhìn thấy Ứng Nhanvới cô gái kia, lại nghe giọng hát thâm tình của hắn, tôi âm thầm thấymay mắn, may mà hồi nãy mọi người ùa tới đúng lúc, bằng không để hắnnghe thấy lời tôi nói thì gay to. Người ta chẳng qua chỉ là theo cảm xúc bài hát mà nắm tay, tôi lại cương quyết tự kỉ quy việc mình giật tay ra là độc ác.
Ứng Nhan không lại chỗ tôi ngồi nữa, hắn khách sáongồi tiếp chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-em-lan-nua/2246162/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.