Khó trách hôm nay tới đây toàn là trai đẹp của phòng nghiệp vụ, mỹ nữnhư hoa như ngọc phòng nghiệp vụ hôm nay chẳng thấy bóng ai, cả ThọPhương Phương cũng chẳng thấy. Ê Ứng Nhan, làm gì không làm, tiếp mỹ nữhát thì gọi tôi đến làm gì hử?? Tôi oán hận liếc mắt, trừng cái lưng Ứng Nhan một cái, bất thình lình hắn xoay người lại, tôi sợ tới cúi gục đầu xuống luôn. Nhưng mà trong cái nhìn này, tôi thấy hắn có phần mất tựnhiên, chẳng lẽ người như hắn cũng biết áy náy hả?
Tôi đang bângquơ suy nghĩ thì thấy sofa cạnh mình lún xuống, Ứng Nhan ngồi lại cạnhtôi, lúng ta lúng túng nói: "Việc này... Tôi cũng không biết khách hànglà nữ."
Giọng hắn lúc này với cái giọng nghiêm khắc khi làm côngtác kỷ luật hoàn toàn khác nhau, có phải tôi nghe lầm hay không mà lạithấy trong giọng hắn có một tia thẹn thùng vậy hả? Tôi ngạc nhiên quayđầu, mờ tỏ dưới ánh đèn, gương mặt Ứng Nhan so với bình thường dường như đẹp hơn một chút.
Thấy tôi nhìn chằm chằm, Ứng Nhan mất tự nhiên, xoay đầu đi, cuối cùng ngượng ngùng đứng lên, đi về phía hai khách hàng kia.
Tiểu Lí ca đúng là cáo già, thấy Ứng Nhan qua bên này thì nhấn nhá chỗ haingười đẹp, vừa thấy hắn ta rời đi thì bu qua đây liền, vẻ mặt cợt nhả:"Thế nào, tôi nói có sai đâu."
Cô gái xinh xắn linh lợi kia hìnhnhư rất có hảo cảm với Ứng Nhan, lôi kéo hắn hát song ca, không đợi ỨngNhan đồng ý đã cầm điều khiển chọn bài. Tôi đang thưởng thức bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-em-lan-nua/2246161/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.