Tôi hoảng hồn nhìn đôi mắt lấp lánh của con chim cánh cụt, móng vuốttrên tay tôi có cảm giác mất kiểm soát, tôi rất muốn lâp tức bay lạitrước xem thử, nhưng Tiểu Lí theo sát tôi tới từng centimet, đi ăn cơmcũng cùng tiến cùng lùi. Quá đáng nhất là, ba giờ liền mà anh ta vẫnkhông đi WC, ba giờ luôn, Tiểu Lí ca thật chẳng phải người phàm rồi!
Tôi nghĩ rất nhiều biện pháp để đánh lạc hướng Tiểu Lí.
Tôi tràn ngập hi vọng đề nghị: "Aii, giữa trưa thế này, Tiểu Lí ca anh không đi chơi bài sao?"
Tiểu Lí ca thân thiết dị thường, nói: "Chân cô bị thương, một mình ở trong này nhàm chán lắm, tôi ngồi đây với cô cho vui."
Tôi lập tức lắc đầu: "Không cần, không cần nói chuyện với tôi đâu, tôi úp sấp lên bàn ngủ một lát là được."
Tiểu Lí vỗ vỗ đầu tôi: "Khách khí với tôi làm cái gì. Dù sao bên ngoài cũng đủ chân đánh hết rồi, có ra cũng chẳng được chơi."
Tôi lệ chảy ròng ròng, ca ca, anh cũng thật tốt với tôi quá đi...
Rơi vào đường cùng, tôi đành dùng phương pháp khác: "Tôi thèm uống trà sữaquá, Tiểu Lí, anh có muốn uống không? Tiếc cái chân tôi đi không tiện,hay là anh mua lên giúp tôi nhé?"
Tiểu Lí nhanh chóng phản ứng,nhấc điện thoại trên bàn lên, bắt đầu quay số: "Có gì khó khăn đâu, tôigọi điện cho họ giao hàng tới đây là được rồi."
Tôi tiếp tục lệ chảy ròng ròng, ca ca à, sao đến số điện thoại quán trà sữa mà anh cũng nhớ thế?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-em-lan-nua/2246143/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.