Ánh trăng lấp loáng trên khung cửa sổ ngoài hàng hiên, thản nhiên chiếutrên người chúng tôi. Trình Gia Gia nghiêng người đến nhìn tôi, ánh mắtsáng quắc, không biết có phải tôi gặp ảo giác hay không, mà thấy trongmắt anh có một tia bất thường. Tôi bỗng cảm thấy hàng hiên hôm nay thậtvắng lặng, lặng tới mức tôi có thể nghe tiếng tim mình đập. Khoảng cáchgiữa tôi và Trình Gia Gia thật quá gần, khiến tôi chỉ muốn dựa vào người anh.
Tôi không tự chủ lui về sau vài bước, bất cẫm dẫm phải cái ống nhựa thải trước nhà bà A Mai, tách một tiếng thật lớn.
Anh phóng điện tôi! Người này quả là cao thủ, thật đáng sợ, khiến tôi bịgiật điện tới luống cuống chân tay. Hổ cho tôi tự xưng là thục nữ sànhyêu đương, ngay cả năng lực cách điện cũng yếu kém như thế. Tôi hít mộtthật sâu, hếch bộ ngực cằn cỗi lên, mở miệng giải vây: "Này, anh uốngrượu, thế bây giờ làm sao mà về?"
Trình Gia Gia nhẹ nhàng nở mộtnụ cười ngây thơ, tôi đột nhiên cảm thấy những lời này vô cùng ái muội,giống như đang ám chỉ anh hãy ở lại đi vậy. Ê ê, cười cái gì mà cười,anh không nghĩ tôi mời anh ở lại thật đó chứ?! Trong bóng đêm tôi thấymặt mình nóng hôi hổi, bình thường mỏ nhọn răng lanh thế mà giờ đây lạiluống cuống nói bừa. "Cái đó...ý tôi là...anh uống rượu say, lái xe điđường buổi tối dễ gặp nguy hiểm."
Này này, lời quan tâm sao lạikhó nói như thế hả? Nói thế nào cũng thấy như tôi đang quyến rũ anh ởlại vậy, tôi biết điều ngậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-em-lan-nua/2246138/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.