Khi đó tôi đang rất ức chế, quên mất phải tỏ ra đáng yêu, vừa bấm nút nghe đã lên tiếng: "Ai?"
Bên kia đầu dây ngây cả người, rồi một giọng nhu hòa truyền đến: "Là em sao, Nha Nha? Anh Trình Gia Gia đây."
Ách...Tôi đớ lưỡi.
"Buổi tối em rảnh không?" Ngữ khí của Trình Gia Gia làm người ta thấy rấtthoải mái, giống như một bằng hữu thân thiết rủ bạn đi chơi, không xinxỏ cũng không ra oai, khiến cho bạn chẳng thể nào cự tuyệt được.
Nghe giọng của anh, tôi quên ngay tuyệt chiêu An An đã dạy, rằng phải phảirụt rè, lấy lui làm tiến, rõ ràng là thèm đồng ý chết đi được nhưng vẫnphải giả bộ ỡm ờ, tôi vừa mở miệng đã trực tiếp nói: "Rảnh."
Trình Gia Gia bên kia đầu dây nở một nụ cười nhẹ, tôi nghĩ mặt tôi nhất địnhlà đang đỏ, vì có chút nóng nóng. Tôi an ủi chính mình, tôi là một côgái hào sảng, không thèm làm bộ như xiếc thế kia. Vốn đi xem mắt là vìmuốn tìm đối tượng, nhăn nhăn nhó nhó làm cái gì, muốn đi với cái rắmà?!
Trình Gia Gia nói có một quán hải sản mới khai trương rấtngon. Với các loại đồ ăn khác không nói, nhưng đối với hải sản thì tôiđặc biệt thích, hẳn là anh ấy chọn quán theo sở thích của tôi, tôi không khỏi tự hỏi có phải anh ấy đi hỏi bà A Mai hay không.
Tôi cứtưởng Trình Gia Gia tùy tiện đưa tôi tới một quán hải sản thôi, đâu cóngờ anh ấy lại dẫn tôi đến Giang Hải. Nơi này đắt tới nỗi chính An Ancũng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-em-lan-nua/2246136/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.