Tịch Dao hoang mang, anh đang nói gì vậy chứ cô đã để dành nụ hôn đầu này suốt 18 năm rồi, bây giờ bị anh lấy mất còn nói là không phải nụ hôn đầu của cô.
" Ăn đi, há miệng ra " anh đút cơm cho cô.
" Chủ tịch để em xuống, em tự mình ăn được "
" Em muốn hôn tiếp, hửm! " anh nhướng mày nhìn cô, nụ cười gian tà cũng xuất hiện
Cô bất giác đưa tay bịt miệng lại cô nhìn nụ cười của anh không đúng đắn chút nào. Vũ Kiệt lấy tay gỡ tay cô ra rồi đút cơm cho cô ăn, Tịch Dao biết không thể nào kháng cự được cũng há miệng cho anh đút.
Sau khi cô ăn xong rồi tới lượt anh ăn nhưng một hai là không bỏ cô xuống cứ để cô ngồi trên đùi mình đến khi anh ăn xong mới chịu thả cô ra. Anh càng ngày càng bá đạo rồi.
Hết giờ nghỉ trưa cả hai người cũng bắt đầu làm việc, cô đã làm xong việc anh giao rồi nên bây giờ rất nhàn rỗi mà mở hoạt hình lên xem, lâu lâu cô còn cười thành tiếng nhưng khá nhỏ.
Vũ Kiệt tai rất thính chỉ cần tiếng động nhỏ thôi cũng nghe, anh ngước lên nhìn thấy cô xem phim rồi cười, anh cũng phải lắc đầu trước cô, có ai làm thư kí như cô không? Được chủ tịch đưa đón đi làm, còn đút cơm cho ăn, làm cô giận thì còn đích thân chủ tịch xin lỗi, đúng là chỉ có riêng mình cô nhận được ân sủng đó.
Thời gian trôi nhanh đến tối anh tranh thủ làm xong việc sớm để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-em-ca-doi/1196381/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.