Trợ lí Duẩn đang đứng đợi anh trước cửa phòng làm việc có vài thứ cần anh kí gấp, hắn thấy anh từ thang máy bước ra mặt đã tươi trở lại chỉ là bộ vest có gì đó sai sai.
" Chủ tịch hôm qua ngài không về nhà sao? "
" Hôm qua tôi ở nhà thư… " anh chưa nói hết câu đã bị cô bịt miệng lại.
" Chủ tịch anh vào trong em có việc cần nói với anh " một tay cô vừa bịt miệng anh còn tay thì mau kéo anh vào trong.
Ôi trời nếu cô không kịp thời ngăn anh lại chắc anh nói với trợ lí Duẩn tối qua ngủ nhà cô rồi, anh muốn mọi người hiểu lầm lắm hay sao? Cô thật khổ mà. Trợ lí cứng đờ nhìn cô kéo anh vào trong, sao đầu óc hắn lại nghĩ chuyện xấu xa như vậy.
" Chủ tịch anh có liêm sỉ hay không? Hên là em ngăn lại kịp thời nếu không thì mọi người đã hiểu lầm rồi " cô vào phòng mới chịu buông anh ra, nhìn anh với ánh mắt tức giận.
" Anh chỉ nói sự thật thôi, chẳng phải hôm qua chúng ta ngủ chung với rồi sao " anh lại lần nữa cố tình nói lớn để những người bên ngoài nghe.
" Bạch Vũ Kiệt anh mà nói như vậy nữa thì đừng trách em, ngày mai em nghỉ việc thật đấy " cô đi tới đánh vào ngực và gọi thẳng tên anh luôn.
" Không nói nữa haha " anh choàng tay qua ôm eo cô kéo sát lại mình, quả nhiên chọc cô thật vui nha nhìn mèo nhỏ của anh hung dữ thật buồn cười mà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-yeu-em-ca-doi/1196380/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.