Sau đám tang của bà gia đình cô quyết định ở lại nơi đây vài hôm
Tối hôm đó lúc cô ra ngoài lấy nước uống lúc đi ngang qua phòng bếp
Cánh cửa phía ngoài vẫn được mở thấp thoáng một bóng hình quen thuộc đang ngồi ở cái sập nhỏ bên ngoài..
Nhìn kĩ hơn cô biết đó là ông ngoại của mình.
Nhìn bóng lưng ông rất cô đơn ông ngẩng đầu nhìn lên bầu trời kia... C
Sự đau buồn như mệt vệt mưa lạnh thấm vào tận lòng người khiến trái tim con người ta vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ, sự mất mát đi những thứ quý giá như xé toang những khoảng trống trong lòng người khiến chúng ta cảm giác như mình đang lơ lửng trên mặt nước. (4)
Sự đau buồn giống như từng đợt sóng va đập vào đá khiến con người mệt mỏi và kiệt sức.. 43
Nhã Tịnh biết ông ngoại chỉ cố tỏ ra mạnh mẽ chứ trong lòng ông mới là người đau buồn hơi ai hết với sự ra đi của bà
Bà ngoại đi cùng ông hơn nửa đời người kia mà là người gắn bó cùng ông trong những khoảng khắc quan trọng trong cuộc đời
Trải qua cùng ông những thăng trầm của tuổi trẻ rồi đến khi đầu bạc.
Cô đứng đó nhìn ông rất lâu rồi mới im lặng quay về phòng của mình
Vài ngày sau đó cuộc sống vẫn cứ phải tiếp diễn người đi thì phải đi người ở lại thì vẫn phải sống thật tốt.
Nhưng mẹ cô như mất đi linh hồn bà sống trong nỗi buồn chưa vơi đôi mắt bà vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-y-tao-do/3620942/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.