Tối hôm đó cô cùng Tiểu Bảo ngủ cùng nhau mẹ cô và bà ngoại ngủ một phòng, ông ngoại và bố thì ngủ ngoài phòng khách
Ánh nắng xuyên qua cửa sổ phòng chiếu vào khuôn mặt đang say ngủ của cô khiến cô nhíu mày
Lúc mở mắt cô bất giác lấy tay che nửa khuôn mặt của mình
Lúc định thần lại cô nhìn lên chiếc đồng hồ phòng thì giật mình đã là tám giờ rồi
Cô bây giờ mới nhớ tới cuộc hẹn của cô và cậu.
Nhã Tịnh vội vàng chạy vào nhà tắm vệ sinh cá nhân
Thấy cô con gái của mình mới sáng sớm đã vội vàng như vậy bố Chu đang ngồi ngoài phòng khách chơi cờ với ông ngoại thuận miệng hỏi
" Con đi đâu mà vội vàng thế? "
Cô đi từ trong phòng ra thuận miệng đáp
" Hôm nay con có một cuộc hẹn với người bạn lâu không gặp "
" Trưa con có về không? "
Cô chưa đáp lời vội đi ra chỗ giá để giày
" Con sẽ không về đâu ạ, con đi đây "
…
Cô đi nhanh trên con đường buổi sáng dậy muộn cô còn chưa ăn gì lên giờ hơi đói, từ nhà bà ngoại đến chỗ Kính Minh mất khoảng mười phút gì đó
Cô than thầm kiểu này đói chết mất, hôm nay bầu trời rất hợp ý cô không mưa không nắng nhưng có chút lạnh
Một tiếng rung nhẹ từ điện thoại cô truyền đến làm cắt đứng giòng suy nghĩ của cô…
Nhã Tịnh đoán chắc là Kính Minh, màn hình điện thoại sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-y-tao-do/3575290/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.