" tớ nghe " cô cất giọng nhẹ nhàng đôi mắt thì hướng về phía xa xăm
Đầu dây bên kia im lặng một lúc cô còn nghe thấy tiếng ồn ào náo nhiệt
Nhã Tịnh đoán chắc đám Kính Minh đang ở KTV
" đang làm gì? "
" ngắm sao ở vùng quê rất dễ để thấy những ngôi sao rất đẹp "
Nghe được giọng nói mềm mại của cô cậu mới cảm thấy tâm trạng tốt lên đôi chút
" nếu cậu thích tớ sẽ hái xuống cho cậu."
Cô nghe Kính Minh nói câu này có chút vui đôi mắt vương ý cười nhạt
" Tớ chỉ muốn ngắm thôi tớ không muốn nó thuộc về bản thân mình "
Đúng vậy cô đâu phải là người ích kỉ tới nỗi trọn bầu trời sao làm của riêng mình được có những thứ không thể cưỡng cầu
" Khi nào cậu cảm thấy mệt mỏi quá, hãy ngước nhìn lên bầu trời bầu trời rộng lớn như vậy nhất định sẽ ôm hết được nỗi buồn của cậu…"
Nhã Tịnh như hiểu Kính Minh tâm trạng đang không được tốt lên cô đã nói những lời này
" Ừm…nhớ cậu rồi " Nghe những lời nói của cô trong lòng hắn có một cảm xúc khó tả đáy mắt cũng không nhìn ra
Nhã Tịnh chỉ ừm nhẹ không nói gì thêm
Vốn từ trước đến giờ hai người đều ít nói lên gọi điện thoại như thế này cũng không có quá nhiều điều để hàn huyên tâm sự
hai bên chìm vào biển im lặng cô ngẩn ngơ nhìn bầu trời sao
Bên này cậu cũng im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-y-tao-do/3575289/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.