Nhưng tôi vẫn không đủ can đảm để nhìn anh một lần.
"Không có chuyện gì xảy ra cả."
"Chỉ là tôi nên trở về thôi."
"Về đâu?"
Cố Yến Kinh nhẹ nhàng đặt tay lên vai tôi, nhưng rồi lại buông ra, cuối cùng anh ôm chặt lấy tôi.
Đầu anh cúi xuống, mặt anh vùi vào cổ tôi.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
"Đừng quay về nữa, Phó Tĩnh Chi. Hắn ta không tốt với em chút nào."
Cố Yến Kinh ôm tôi thật chặt, như muốn hòa tôi vào cơ thể anh.
"Đừng quay về tìm hắn ta."
"Dù không phải là anh, cũng đừng là hắn ta..."
Nước mắt tôi cuối cùng cũng rơi xuống, không tiếng động, thấm ướt áo sơ mi của anh.
"Cố Yến Kinh..."
Tôi không biết phải nói với anh thế nào.
Giữa tôi và Chu Thừa Lâm là hoàn toàn không thể nữa.
Nhưng ân oán giữa tôi và nhà họ Chu, mãi mãi không thể giải quyết được.
Tôi không muốn làm tổn thương Cố Yến Kinh.
Tận sâu trong lòng, tôi vô cùng ghê tởm, không muốn anh biết những điều khủng khiếp đã xảy ra với tôi.
Quá tồi tệ, quá khó nói thành lời.
"Đã muộn rồi, tôi còn phải bắt chuyến bay."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-uoc-cua-tinh-chi/3682774/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.