Trời tháng tám, thời tiết hanh khô.
Mai Thanh Trà nhìn xuống phía dưới lớp, nơi đó còn cách bức tường cuối lớp có một bàn mà bàn cuối lớp kia là nam sinh nhìn cô như hổ đói.
Lớp học yên tĩnh vang lên từng âm thanh gót giày ma sát sàn nhà, lộc cộc vui tai.
Dáng người thanh mảnh xinh đẹp, chỉ cần đi thôi cũng khiến người nhìn yêu thích.
Hoàng Huy nhìn theo từng động tác của Mai Thanh Trà, càng nhìn càng thuận mắt, càng nhìn càng muốn yêu.
Mai Thanh Trà đặt balo vào chỗ ngồi gật đầu với bạn cùng bàn một cái lại quay xuống gật đầu với hai người phía sau, cô sợ Hoàng Huy đến nỗi chẳng dám nhìn mặt cậu ấy.
Vạt váy lay động khiến hương thơm trên người cô tỏa ra mỗi khi ngồi xuống, hương thơm dịu mũi không gây gắt như một chất gây nghiện làm cho Hoàng Huy không thể tập trung, không thể không chú ý đến.
Cậu ấy gõ gõ vào lưng ghế của Mai Thanh Trà.
Lần một cô ấy không chú ý.
Lần hai cô ấy nhích ghế lên.
Lần ba, lần này cuối cùng cũng chịu quay xuống.
Mai Thanh Trà không biểu hiện vui vẻ cũng không biểu hiện chán ghét, gương mặt bình thường của cô ấy dù không có bất kì cảm xúc gì cũng khiến người khác lay động tâm can.
- Có chuyện gì vậy?
Giọng nói lần này của cô khác với lần ở trong tiệm tạp hóa dưới mưa.
Nó trong trẻo đến lạ lại ngòn ngọt vui tai, giọng con gái miền Nam nghe hoài vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-tro-thanh-be-toi-duoi-vay-nguoi/2727036/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.