Dịch: Duẩn Duẩn
Mỉa mai cô cũng chẳng làm sao cả, mấu chốt là sau khi mỉa mai xong, con bé vẫn từ chối không chịu giúp - Ân Tĩnh vừa nghĩ đến chuyện này lại có chút đau đầu.
Sau khi về đến nhà, cô hỏi thím Trương, Sơ Vân hiện tại đang ở đâu, thím ấy liền bảo rằng: "Cô Hai vừa có khách, hiện đang ở vườn sau."
Thế là cô bèn ra vườn sau xem thử, trông thấy vị khách mà thím Trương nhắc đến không ai khác chính là dì Lý bọn họ đã đưa về từ Đại lục.
Rõ ràng, mục đích dì Lý tới đây cũng giống cô: "Cô Vân ơi, cô đừng dỗi nữa mà. Bây giờ vấn đề đã cực kỳ nghiêm trọng. Buổi sáng lúc tôi đi làm, cái cậu Vương A Tam ấy còn mang hẳn cả vợ và con trai đến thị uy ở bên ngoài khách sạn! Vốn là người cùng tới từ Đại lục, nên lúc tôi mới vào khách sạn, cậu ta cũng quan tâm đỡ đần tôi trong công việc. Vậy mà nay lại khác, hôm nay cậu ta hoàn toàn phớt tỉnh tôi, thậm chí không thèm nghe những gì tôi nói. Tình hình này thật sự rất nghiêm trọng rồi đấy!"
"Nhưng tôi có phải là người xúi giục anh ta đâu! Tại sao các người cứ đổ lên đầu tôi? Trần Ân Tĩnh thì đổ tại sổ sách tôi bàn giao có vấn đề, đến mẹ tôi cũng bảo tôi sai, thậm chí ngày hôm qua tôi còn bị anh Cả mắng một trận tơi bời..."
"Vậy em càng nên trở về khách sạn!" Ân Tĩnh lạnh lùng chen vào cuộc nói chuyện của hai người.
Dì Lý thấy người tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-tran-an-tinh/1043293/quyen-4-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.