Thực ra cho dù không có sự cảnh cáo ngầm của Thiết Tỏa Hoành Giang, Tần Nhược cũng không cho rằng ân oán giữa mình với Phong Cuồng Huyết Bình sẽ triệt để chấm dứt như vậy.
Từ cảm giác u ám lạnh lẽo trên người y ở lần va chạm đầu tiên, lẫn lý do phát sinh sự va chạm ấy, cho đến hành vi vô sỉ trong trận vừa rồi, cùng với việc y không hồi sinh ngay tại chỗ... Dưới tình huống như vậy, bị bại xong mà không có dũng khí để hồi sinh tại chỗ, thừa nhận thất bại thì tức là chứng minh cho điều gì?
Đó là một tên lòng dạ hẹp hòi, thua không chịu nhận!
Một người như vậy, sau khi bị người ta vạch trần chuyện nói dối và tát cho một cái tát thật vang xong, còn có thể không ghi hận trong lòng sao? Ngay cả người không tiếp xúc nhiều với Phong Cuồng Huyết Bình là Thiết Tỏa Hoành Giang mà cũng phát giác ra được, Tần Nhược làm sao không biết Phong Cuồng Huyết Bình sau này sẽ trả thù chứ?
Có điều hắn lại không thèm để ý nhiều.
Bản thân tên Phong Cuồng Huyết Bình kia không có bao nhiêu bản lĩnh, đám hồ bằng cẩu hữu bên cạnh cũng đều là lũ giá áo túi cơm cậy thế làm mưa làm gió cả, mặc dù trước mắt đối với Tần Nhược mà nói thì cũng có sức uy hiếp không nhỏ, nhưng dưới tình huống có Lục Tâm, bọn chúng sẽ không dám động thủ.
Mặt khác, nếu lên bậc bốn rồi, thực lực của Tần Nhược sẽ được thăng lên một bậc, trang bị cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-to-thao-khong-su/2053590/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.