''BỤP BỤP...!!'' Cách đó không xa Dạ Trần cũng bị dư uy ảnh hưởng, thân thể khó khăn làm ra cử động nên không thể né tránh, chỉ có thể cắn răng mỉm cười rồi chịu đựng tuyết như lẽ tràn tới đi ngang qua: ''Hì..!!''
''Soạt..!!'' Trước nụ cười rạng rỡ đó, tuyết dứt khoát đẩy ngã y và chôn lấp tất cả những khoảng trống ở kế bên.
Mắt thấy tuyết đã tràn ngập khắp mọi nơi, trước mắt đâu đâu cũng là một màu trắng, Thiên Y hoảng sợ hét lớn: ''Thiên Chủ, người ở đâu?''
Nàng không thể không sợ, nếu như trong thời gian ngắn không tìm được đối phương. Cho dù Dạ trần có may mắn không chết vì nội thương đi nữa thì cũng sẽ chết vì lạnh cóng.
Đặt vào trường hợp bình thường, chỉ cần hai ba chưởng pháp là có thể xới tung mảnh đất tuyết này lên để tìm người nhưng hiện tại người nằm ở bên trong là Thiên Chủ của nàng à, lỡ như quá tay khiến uy lực phát ra ảnh hưởng lên thân Dạ Trần, với sức mạnh của cao cấp ma giả đối với trung cấp... như vậy thà không tìm còn tốt hơn nhiều!
Thiên Y khuôn mặt trong mũ áo trở nên lạnh lùng, nàng quay người lại trút hết bực tức lên chúng xà còn đang ngơ ngác quan chiến ở xa: ''Các người còn đứng đó....!?'' Ánh mắt đối phương lộ rõ hàn mang thấu xương.
Ma Kha cùng đám xà nhân bên cạnh thấy vậy liền hãi hùng không thôi.
Bọn họ quên mất, bản thân vẫn còn đứng ở đây mà không chịu lên giúp gì cả!
''Mau đi tìm người!'' Ma Kha vội quay sang ra lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-to-dai-luc/972198/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.