Mục Túc nếm thử một miếng, bánh gạo không được mềm như mẫu thân y làm. Có lẽ là gạo ở đây không được ngon như gạo được trồng ở mép bờ sông đi. Mục Túc chỉ nếm thử một miếng, liền nhớ tới Quang, không biết đã bao lâu hắn không được ăn bánh gạo rồi, lưu lại cho hắn một miếng vậy.
Mục Túc dùng lá cây gói miếng bánh gạo lại, sau đó nhìn về một hướng, Quang săn thú còn chưa trở lại sao? Nếu không hắn đã sớm tới đây tìm người rồi.
Đột nhiên, người canh khác mang theo vẻ thất kinh chạy vào.
“Tộc trưởng, có người tới.”
“Có người tới mà ngươi bối rối như vậy sao?”
Tộc trưởng nói còn chưa xong, liền thấy một bóng người cao to bước tới, khí thế mạnh mẽ tới nỗi ngọn lửa kia cũng phải giảm bớt đi vài độ. Nhưng thứ khiến tộc trưởng kia phải trợn mắt há hốc mồm chính là một con nai gạc cực lớn đằng sau hắn.
Quang nhìn thấy bức vẽ của Mục Túc, liền lập tức tăng tốc chạy đến đây, sau đó liền thấy một người canh gác trước cửa tộc chạy vội vào, đi vào thêm chút lại thấy một đám người ngồi quanh đống lửa ăn cơm liền biết hắn đã tìm đúng chỗ rồi.
Quang đặt con mồi cùng hành lý xuống, đi về phía trước hai bước, hỏi.
“Mục Túc của ta có ở chỗ các ngươi không?”
Tộc trưởng đứng lên.
“Ngươi là?”
Thiên thần sao? Một người như vậy làm sao có thể săn được một con nai gạc khỏe mạnh thế kia, lại còn tha tới tận đây. Phải biết rằng, nai gạc trưởng thành lớn gấp hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-thuan-sinh-thai/1540361/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.