Mục Túc hét thảm một tiếng, không còn chút sức lực xém chút ngã nhào xuống đất.
Quang đưa một tay ôm thắt lưng Mục Túc nâng lên.
Mục Túc quay đầu mắng to.
“Cầm thú!”
Mục Túc một là tức giận, hai là đau đớn, ba là muốn phát tiết cho nên không cần biết gì, đưa tay đập lên mặt hắn một phát.
Quang động động, cố gắng tìm kiếm vị trí khiến cho mình thoải mái nhất.
“Ta là cầm thú? Vậy ngươi là thú nhỏ sao. Ta thích con thú nhỏ là ngươi lắm nga. Tiếng kêu của ngươi khiến ta cực kỳ hưng phấn. Kêu nhiều thêm chút đi.”
Quang vỗ chan chát vào mông đít Mục Túc, rốt cục cũng được nguyện ý, nghe Mục Túc a a kêu la vài tiếng.
Hơn nữa, mỗi lần Mục Túc kêu lên một tiếng, hậu môn sẽ co rút lại một lần, lại khiến Quang thêm một lần nữa được hưởng thụ cảm giác khoái nhạc.
Một con thú giống đực bắt buộc phải có năng lực thỏa mãn giống cái của mình, giống như quốc vương của một quần thể vậy, một con giống đực ở trong kỳ động dục phải thỏa mãn mấy con thậm chí vài chục con cái, hơn nữa để làm một quốc vương của một quần thể, con đực kia phải là con đực cường hãn nhất.
Quang vô cùng cố gắng trở thành một con đực tốt. Mục Túc kêu càng lớn, hắn càng có cảm giác thành tựu. Một con đực tốt chính là phải để cho bạn tình ở dưới thân thể mình gào thét mới có thể chứng minh bản thân rất cường hãn, tuyên cáo quyền lợi.
“A!”
Mục Túc mỗi lần bị dương vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-thuan-sinh-thai/1540350/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.