“Ta không phục.”
Ầm vang một tiếng, thân thể khổng lồ của Trì Hạo Hán từ vách núi nhảy ra.
Trên người hắn kinh văn chớp động, da dẻ đỏ sẫm, như trong thể nội có ngọn lửa bùng cháy: “Ngươi chưa phá được phòng ngự của ta, ta còn chưa thua.”
Chúng nhân đều chấn động, khó tin. Đại hán này phòng ngự quá kinh người, chịu một kiếm một chưởng của Đường Vãn Châu, vậy mà vẫn sinh long hoạt hổ.
Đường Vãn Châu ánh mắt chợt ngưng tụ, hàn quang lấp lóe.
Âm thanh kiếm minh chói tai vang vọng sơn cốc.
Thần Tuyết kiếm từ Tổ Điền bay ra, rơi vào trong tay.
Trì Hạo Hán vội vàng lùi lại, lại nói: “Không đánh nữa! Tuy ta không phục, nhưng ngươi lấy thực lực Nhị cảnh mà có thể cùng ta đánh thành cục diện thế này, ta tạm thời thừa nhận ngươi làm Thánh Ty. Bất quá, lấy thực lực hiện nay của ngươi, khẳng định không phải đối thủ của Sở Ngự Thiên.”
Năm vị tân phá cảnh trẻ tuổi bị chấn bay ra xa, sắc mặt đều trầm trọng, cảm thụ được sự chênh lệch với Tam cảnh võ tu, cùng sự đáng sợ của Đường Vãn Châu.
“Trì Hạo Hán tuy mới gần đây bẻ gãy sinh khóa thứ ba, nhưng có thể được chọn vào Thiếu Dương Ty, chiến lực tuyệt không đơn giản. Đối mặt với Nhị cảnh Đường Vãn Châu, dường như lại không có chút lực hoàn thủ nào.” Hằng Ngọc Kiếm khổ cười, tự nhận mình ở Nhị cảnh, rất khó rèn luyện ra chiến lực bậc này.
Liễu Diệp nói: “Nàng nếu không đến Động Khư doanh, sẽ bị trực tiếp sách phong tân Giáp trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195597/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.