Lý Duy Nhất bay đến mép khe nứt, ngẩng đầu nhìn lên phía trên nơi vô tận hắc ám, đá vụn liên tục rơi xuống. Bên tai vang lên tiếng xé gió, hắn phát hiện Vũ Hồng Lăng đã đuổi kịp.
Trên lưng nàng mọc ra một đôi cánh rực rỡ dài cả trượng, không phải do linh quang hay pháp khí ngưng tụ, mà là sinh trưởng từ trong thân thể, tốc độ cực nhanh.
Hai người không tiếp tục giao đấu, nắm bắt thời gian, cùng nhau bay vọt lên trên.
“Oành oành oành!”
Nước biển từ trên cao đổ ập xuống, lực va chạm vô cùng mạnh mẽ.
Lý Duy Nhất lập tức lấy ra pháp trượng gỗ đào, thúc động khiến trượng mọc ra từng rễ cây, như dây leo và xúc tu, cắm chặt vào vách đá bên mép khe nứt, ngăn cản lực xung kích của dòng nước, gian nan và vội vã leo lên.
Tầng đá nơi này vô cùng cứng rắn, nếu không kịp thoát thân trước khi khe nứt khép lại, hậu quả không thể tưởng tượng.
Vũ Hồng Lăng dùng đôi cánh ngũ sắc bao phủ thân thể, thi triển thủy độn đạo thuật, dung hòa với nước, cưỡi theo dòng nước ngược chiều lao vọt lên như tia chớp.
“Nàng trong đạo thuật, quả nhiên tu hành sâu xa không tầm thường.”
Lý Duy Nhất tu hành thời gian còn quá ngắn, không thể so với những người đã khổ luyện hàng chục năm như nàng, có muốn hâm mộ cũng không được, chỉ có thể dựa vào pháp trượng gỗ đào, ổn định từng bước mà leo lên.
Chẳng bao lâu, Lý Duy Nhất đã trông thấy Vũ Hồng Lăng đang bám vào vách đá trong dòng nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195530/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.