Lý Duy Nhất vừa trông thấy dung mạo Trang Nguyệt trên gương mặt của Kỳ Tẫn, trong mắt liền hiện lên hàn quang.
Mà khi ánh mắt hắn dừng lại nơi thanh kiếm trong tay nàng, hàn ý ấy lập tức hóa thành sát ý.
Đó là Kinh Vũ Kiếm của Khương Ninh! Đường Vãn Thu thấp giọng nhắc nhở:
"Cẩn thận, nàng là đệ nhất cao thủ dưới trướng Loan Sinh Lân Ấu, chiến lực chẳng thua gì Hoa Vũ Tử."
“Xoạt!”
Lý Duy Nhất bước ra, thân ảnh như làn khói xanh lao đi, sau lưng hiện lên chiến pháp ý niệm khổng lồ cao đến bốn trượng.
Đường Vãn Thu nheo mắt:
“Quả nhiên lại đột phá cảnh giới rồi!”
Một võ tu Tuyết Kiếm Đường Đình vẫn mang hoài nghi, nói:
“Nhưng hắn mới chỉ vừa bước vào Lục Hải cảnh sơ kỳ, pháp khí lại chỉ là Tứ giai khí, so ra vẫn thua xa Lục giai khí của Kỳ Tẫn.”
“Chỉ cần hắn kiềm chân được Kỳ Tẫn, chúng ta mới có đường sống.”
Hoàn Nhan Tiêu Sắt điều khiển côn trùng tấn công đám yêu tu Yên Sơn còn đang canh giữ cổng thành.
Năm người Tuyết Kiếm Đường Đình còn lại cũng nhanh chóng lao lên tiếp ứng.
Đường Vãn Thu thì không giống bọn họ – ánh mắt hắn rơi thẳng về phía Ân Tố Vấn đang trọng thương, cất kiếm xông tới. Hắn nhất định phải đích thân chém chết tên phản đồ kia, mới có thể an ủi linh hồn các đồng liêu đã ngã xuống.
“Ầm!” – “Xoạt xoạt!”
...
Một pháp khí văn tự trăm chữ cấp bốn, hình dạng như cuốn thư, trấn áp về phía Lý Duy Nhất, khiến toàn bộ phiến đá dài trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195287/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.