Dược Lê Giáp Thủ – Nghiêu Tinh Việt – đã sớm đứng ngoài cổng thành chờ sẵn để đón người. Hắn chắp tay thi lễ với Lý Duy Nhất, muôn lời cảm tạ đều ẩn trong một cái ôm quyền trầm mặc.
Từ ánh mắt của Nghiêu Tinh Việt, Lý Duy Nhất lập tức hiểu ra: chắc chắn có cao thủ đang nhanh chóng tiến về cổng thành.
Y cũng đáp lễ, rồi lập tức rời đi, phi thân hướng về Bắc thành.
Trong lòng không khỏi cảm khái: "Tiểu ni cô ấy, rốt cuộc vẫn chưa mất hết lương tâm!"
Lý Duy Nhất quan sát rất kỹ, dễ dàng nhìn ra Khổ Đế không hề quá để tâm đến sống chết của Tập Đế. Kẻ kia chịu nhượng bộ, chẳng qua là muốn mượn tay y, thuận thế phóng thích mà thôi.
Bắc thành.
Căn cứ lớn nhất của triều đình tại châu thành Khâu Châu – Châu Mục phủ – đêm qua đã bị Tả Khâu Môn Đình công phá từ trong ra ngoài.
Hiện tại, Châu Mục phủ trái lại lại trở thành nơi trú thân của Tả Khâu Môn Đình và đám võ tu tộc Cửu Lê. Đám người Thương Lê, Lê Lăng, Lê Cửu Phủ đều đã rút về đây cố thủ.
Không phải bọn họ không muốn lui về Nam thành, mà là không thể lui nổi.
Quân địch đông gấp mấy lần, bọn họ có thể cầm cự tới lúc trời sáng, hoàn toàn nhờ vào số lượng trận pháp trong Châu Mục phủ đủ nhiều và vẫn được bảo tồn hoàn chỉnh.
Lý Duy Nhất không dám tới gần Châu Mục phủ.
Ngay trên đoạn đường cách phủ vài dặm, y đã nhìn thấy không ít võ tu của triều đình, Vực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thuy-phap-tac/5195279/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.