Chân và bụng Ngụy Tư Lẫm run lên, ôm lấy Ngụy Tư Lẫm, âm hộ bị căng ra. Cậu cảm nhận thứ nóng chảy bên trong mình lớn dần lên, chiếm đoạt lấy âm đ*o.: "Ưm..." Trong chớp mắt người Nguyên Thanh căng cứng, nắm chặt tay, bám lên trên như đuối nước. Làn tóc mềm mại dán lên da gáy trắng trẻo tựa bụi gai xấu xí che giấu hoa hồng bạch.
Nguyên Thanh thở dốc: "Tôi bắn vào nhé." Giọng khàn khàn, môi cọ qua miệng Nguyên Thanh: "... Có đẻ em bé được không?" "Không đâu." Nguyên Thanh nghĩ. "Ưm!" Lại một tiếng rên rỉ, cậu cong eo, dòng nóng bỏng bắn thẳng vào cổ tử cung. Nguyên Thanh nức nở, được Ngụy Tư Lẫm ôm lấy, âm đ*o co rút gom luồng nhiệt lại như một lớp dịch nóng, sôi trào trong bụng. Nguyên Thanh bất động, thứ đằng trước bỗng nảy lên, chảy vài giọt dịch trong. Gân cốt trong người cậu như nát hết: "Đừng làm..." Nguyên Thanh yếu ớt kêu lên mấy từ, Ngụy Tư Lẫm đáp lại "Ừ" rồi vén tóc cho đối phương: "Bế em đi tắm."
Tắm xong cũng đã muộn. Cụm mây rách toang, ánh trăng đột nhiên bị tách ra, lạnh lẽo như băng, những cành cây khẳng khiu bị cửa sổ giấy che đi trông có vẻ dịu dàng hơn. Đêm tối đen. Ngụy Tư Lẫm tắt đèn ôm Nguyên Thanh ngủ, trước khi nhắm mắt còn sờ xương sườn cậu kêu sao lại gầy thế này.
Mấy hôm sau, toàn đội đi ra ngoài, Ngụy Tư Lẫm ở lại trông coi. Tư lệnh nói: "Cậu tính xem, từ khi Anh Quốc đánh Thanh Triêu, rồi quân phát xít... đám quỷ Nhật kia, ỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thanh/2723154/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.