Máy phát nhạc đột nhiên dừng lại. Nguyên Thanh thấy vậy mới lấy khăn lau sạch đi rồi thay một đĩa nhạc khác. "Vạn Lý Trường Thành dài vạn dặm..." Cậu lẩm nhẩm hát theo, cài áo đến cúc cao nhất, bẻ lại cổ áo. "Mọi người liều mạng bảo vệ quê hương..." Tóc rơi xuống, Nguyên Thanh đứng nhìn người trong gương, hệt như một người học sinh.
"... Bên ngoài Trường Thành là quê hương..." Cậu đứng dậy. Ghế đổ xuống cái rầm. Bên ngoài không biết sáng tối khi nào, mặt trời bị khói súng hun đen, chỉ nghe được vài ba tiếng lựu đạn nổ vang. Mi mắt Nguyên Thanh run lên, lại ngồi xuống, bật đài lên.
"Rè rè" mấy cái "Bốn trăm triệu đồng bào đồng tâm..." Lại câu này. Tai Nguyên Thanh như bị kim đâu, trái tim đau đớn. Cậu sờ túi tiền bên hông, mặt đỏ bừng, lấy tấm ảnh cậu và Ngụy Tư Lẫm trong đó ra. Tháng trước hai người vừa làm giấy kết hôn, tấm ảnh là ảnh cưới.
Nguyên Thanh thở dài. "Hỡi đồng bào." Giọng nói vang lên từ loa. Nguyên Thanh hốt hoảng cất ảnh đi, nghe ngóng cẩn thận. Máy phát nhạc vẫn đang hát: "Vạn lý trường thành dài vạn dặm..."
"... Ngày tám tháng mười năm 34, Trung Hoa dân quốc..." Ngày tám tháng mười cái gì? Nguyên Thanh tắt máy phát nhạc, ngoài cửa sổ vang lên một loạt tiếng súng khiến cậu giật mình. Bên ngoài đường vang lên tiếng rao nhỏ: "Số đặc biệt... Số đặc biệt... " Cổ họng cậu chuyển động, loa nói: "Chính phủ Nhật Bản sẵn sàng chấp nhận các điều khoản của Tuyên bố Potsdam từ phía quân đồng minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-thanh/2723152/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.