Editor: Sẻ đi nắng
Ninh Hành nói xong, nhìn chằm chằm Úc Giản xem phản ứng của hắn.
Chỉ thấy Úc Giản khẽ cau mày, tay cầm kiếm cứ siết chặt lại buông ra.
"Bán sỉ 1 viên linh thạch mua được 10 cái?" Hắn hỏi, lặp lại lời của Ninh Hành.
Ninh Hành nhìn bàn tay của Úc Giác, gật đầu: "Ừ."
"... " Miệng Úc Giác hơi há ra, nhìn có vẻ rất khó nói.
Cuối cùng, hắn không nhịn được nữa.
"Rẻ thế á?" Hắn hỏi, "Ngươi mua nó ở nhà nào trong chợ Hào Sơn đấy?"
Ninh Hành: "..." Trọng điểm không hề ở chỗ này được không!
Hắn lắc đầu: "Quên rồi."
"Ồ." Úc Giác trả lời, có vẻ rất thất vọng.
Ninh Hành bị hắn ngắt lời mấy lần, giờ mới nhớ đến mục đích tối nay tìm đến hắn.
"Ngươi lấy túi gấm của nàng làm gì?" Ninh Hành nhướn mày nhìn Úc Giác, "Đồ vật riêng tư của tiểu cô nương mà ngươi cũng lấy được."
Úc Giác đặt kiếm trong tay lên bàn đá, giải thích "Nàng nói túi gấm này là ngươi tự tay thêu."
"Cho nên?" Ninh Hành hỏi, không rõ ý của hắn.
Sao Úc Giác lúc nào cũng nghĩ đến đồ của hắn làm gì?
"Chẳng lẽ ngươi không biết à?" Úc Giác nói, giọng rất bình tĩnh, không chút xao động nào, "Ở Hào Sơn, ngay cả ngày sinh tháng đẻ của ngươi cũng bán được 3 viên linh thạch, nếu là túi gấm ngươi tự tay thêu có thể mang đi đấu giá đấy."
Ninh Hành mím môi, nhìn vẻ mặt đương nhiên của Úc Giác, hít một hơi thật sâu, tự nhủ mình không tính toán với cái tên quỷ nghèo trước mặt này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-tac-giet-ta/1785572/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.