Tôi đang mơ màng ngủ, bị đánh thức bởi tiếng nước chảy. Tầng trên lại bị hỏng đường ống nướcrồi? Không đúng, tôi đã mua nhà mới, chuyển khỏi cái chung cư cũ nát kia rồi mà? Đoán có lẽ bản thân nghe nhầm, quyết định nhắm mắt ngủ tiếp.Trời sáng còn phải đến công ty, nhất định phải ngủ cho đủ giấc.
Song dù cố gắng thế nào tôi cũng không ngủ lại được. Tôi bật dậy chữi thề:
“Con mẹ nó chứ, sao lại lạnh thế, điều hòa hỏng rồi chắc?”.
Định tìm chăn đắp, mới phát hiện đừng nói là chăn, đến giường cũng… khôngthấy đâu cả. Tôi không có tiền sử bị mộng du, chắc chắn không có chuyệntự mình bò ra khỏi nhà để ra đường nằm ngủ. Bị bắt cóc? Chắc không đâu,tôi còn chưa có giàu đến mức đấy. Cảm giác trên người có chút kì quái,sờ tay lên ngực liền điếng người. Ai quấn sắt lên người lúc tôi đang ngủ vậy? Sờ loạn một hồi hình như là một bộ áo giáp bằng kim loại, khôngphải chứ?!
A di đà phật, nhất định là đang nằm mơ. Tôi tựthôi miên chính mình, nhắm mắt lại, đếm đến ba, lại mở mắt ra. Đưa taysờ lại, áo giáp vẫn còn, tay lại còn dính phải thứ gì ươn ướt, đưa lênmũi ngửi có vị tanh giống như… máu người. Tôi hít thở sâu để ổn địnhtinh thần. Hít một hơi vào, lồng ngực lại cảm thấy đau nhói. Tiêu rồi,không phải đang mơ. Đau bỏ mẹ thế này, chắc chắn là thật rồi.
Tôi tập trung thử phân tích tình huống một chút. Tối qua lúc đang ngủ cảmthấy xung quanh rung lắc dữ dội, lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-soai-bat-dac-di/2946355/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.