Tiêu Ngô Đồng rất nhanh đưa ra quyết định.
Y lựa chọn theo những thanh âm quỷ dị của Trùng tộc trước, ngoài dự đoán chính là những thanh âm đám sâu kia nghe thì rất gần nhưng trên thực tế lại cách tương đối xa.
Dưới sự chỉ huy của hệ thống, liên tiếp xuyên qua mấy khu vực phân cách, y mới tìm được ngọn nguồn thanh âm kia.
Đây là một cửa ống dẫn, không biết ngày thường dùng để đưa thứ gì, toàn bộ ống dẫn tương đối sạch sẽ, mà cửa ống dẫn sắt thép vốn đóng lại, cũng tùy ý mở ra.
Trong phòng không có nửa bóng người mà thanh âm Trùng tộc ở chỗ này đã gần như tiếng chuông nổ vang thật lớn, đủ để chấn hai tai người ù ù.
Xem ra số lượng sâu ở đối diện so với dự tính của Tiêu Ngô Đồng còn khổng lồ hơn.
Cửa ống dẫn rất lớn biến tướng trở thành thứ khuếch đại âm thanh, Tiêu Ngô Đồng đứng ở cửa vào nhìn vào bên trong, quanh co khúc khuỷu không thấy được cái gì.
“Ta phải đi xuống.” Y thu người, vừa nói vừa đặt đồ vật bén nhọn trên người thu vào nhẫn trữ vật.
Đến lúc này, hệ thống nghiêm túc phản đối: “Ngươi không thể đi xuống.”
“Ta không biết thực lực của người tu tiên có thể lớn đến cái trình độ nào, có thể giết chết bao nhiêu con sâu rết. Nhưng ngươi nghe động tĩnh kia một chút xem, nghe giống một con sâu có thể phát ra cái thanh âm đấy à!?”
“Ta không cho ngươi đi tìm chết.”
“Tại sao lại không chứ.” Tiêu Ngô Đồng cong cong khóe môi, động tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-soai-anh-de-phu-nhan/252471/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.