Trong lúc còn đang mông lung ngủ bị tiếng huyên náo ngoài cửa sổ đánh thức, tôi mơ mơ màng màng mở mắt ra, người được cho là đã rời đi lại vẫn ngồi ở đầu giường, thưởng thức dao găm tôi giấu ở dưới gối.
Blaise thấy tôi tỉnh rồi, dịu dàng hạ ở trên trán tôi một nụ hôn, sau đó liền đứng dậy hướng về nhà bếp, nghiễm nhiên đem nơi này trở thành một cái khác nhà khác của hắn. Nhưng không biết có phải là quá mức tin tưởng vào thân thủ của mình hay không, Blaise lại đem dao găm đặt lên bàn, cũng không lo lắng tôi sẽ ra làm việc ngốc gì.
Nhưng tôi còn có thể làm cái gì.
Ở lúc tỉnh táo tôi đánh không lại hắn, Blaise vẫn là bá tước, ở trong đế quốc địa vị không thấp, nếu như tôi đi cáo hắn, nói không chừng chính phủ còn có thể vì che giấu mà mạnh mẽ để tôi kết lễ cùng hắn.
Lẽ nào tôi cứ để như vậy sao.
Không cam lòng.
Nhìn thấy bóng Blaise cầm bữa sáng ra, tôi tự giận mình nằm lại trên giường, vén chăn lên, lộ ra thân thể trần trụi, làn da trắng nõn rải rác vết tích không ngoài ý muốn làm cho hô hấp của đối phương cứng lại, mà tôi càng chọc cho lửa lớn hơn, lắc lắc khí vật bởi vì sáng sớm mà có chút cương, để nó từ từ trướng lớn, mặt vẫn như cũ không cảm xúc.
“Lại đây liếm cho tôi, anh không phải rất thích sao.”
Nghe vậy Blaise không nhịn được khẽ cười thành tiếng, sau đó ánh mắt đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-rua-dao-ac-mong/3266256/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.