Ôn nhu như mật đường, không chỉ khiến người ta trầm luân, còn dễ dàng làm cho họ thả lỏng cảnh giác, bất tri bất giác chết chìm trong khí tức thơm ngọt này.
Mà sống cùng Blaise, chính là như vậy, hắn hiểu quá rõ làm thế nào để cùng người khác ở chung, hành vi cử chỉ có chừng mực, một chút cũng không khiến người ta phản cảm. Trong lúc vô tình, cuộc sống bình thản của tôi cũng từ từ bị bóng dáng của hắn lấp đầy, ngay cả cửa hàng bán hoa cũng bởi vì ‘kiến nghị’ của hắn mà sửa chữa đến không thể nhìn ra dáng dấp trước kia.
Tôi trầm mặc, trong mấy tháng này, lần đầu tiên tránh ra cánh tay duỗi đến của Blaise.
Tôi nhận được ánh mắt nghi ngờ của hắn, thắc mắc rằng tôi rõ ràng đang ở chung rất tốt vì sao đột nhiên lại đổi thái độ, nhưng giống như lúc từ chối Gail, tôi chỉ muốn nhanh chóng gạt bỏ hắn khỏi cuộc sống của tôi.
Đúng, tôi lại muốn chạy trốn rồi.
Không qua mấy ngày, tôi đặc biệt đến Liên Bang Chính Phủ một chuyến xin huỷ bỏ cuộc khảo sát của tôi, còn giám định tâm lý để xác nhận chính mình thật sự không có chuyện gì.
Tôi biết Blaise sẽ rất nhanh nhận được tin tức này, mà tôi cũng không rõ phản ứng của hắn, nếu như hắn chịu biết khó mà lui, từ đây trở thành người dưng với tôi là tốt nhất, nhưng nếu như sự lựa chọn của hắn giống với Gail, tôi nghĩ lần này cánh tay cầm dao găm của tôi hẳn là sẽ không run rẩy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-rua-dao-ac-mong/3266255/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.