Nhược Ngữ nhìn thân ảnh rời đi, không hiểu hắn đang tức giận cái gì, duy biết khi thấy hắn tức giận, chỉ muốn đuổi theo giải thích… Thật kỳ lạ… Rõ ràng hắn ra sao thì có liên qua gì đến ta mà ta lại cảm thấy khó chịu?
Chứng kiến cảnh tượng này, ánh mắt của người còn lại lộ một tia phức tạp và thống khổ.
Nửa đêm,
“Sao thế, ca ca? Muốn tìm ta đánh nhau?” Nam Cung Li cười nhạo.
“Vì sao ngươi lại ở trong phòng ngủ của Tiểu Ngữ?” Lôi Nam Cung Li ra ngoài, Phi Lăng thấp giọng hỏi.
“Làm sao? Không được ư?”
“Ngươi… đối với Tiểu Ngữ có ý tứ gì?” Hắn rất không thích ngữ điệu khiêu khích của nam tử xinh đẹp này, càng không thích vòng vo.
“Có ý tứ gì là có ý tứ gì?”
“Đừng đánh trống lảng! Là nam nhân thì hãy nói thẳng!” Phi Lăng bắt đầu sinh khí. Tình cảm của Nam Cung Li với Nhược Ngữ, hắn không phải là quá ngốc đến nỗi không nhìn ra.
“Như thế nào là như thế vậy, mà ta còn chưa hỏi ngươi, thân là huynh trưởng nhưng ánh mắt ngươi nhìn đệ đệ mình…”
“Không được nói!” Biết được hắn định nói gì tiếp, Phi Lăng bối rối quát to.
“ Nhìn đệ đệ mình… tràn ngập… Tình. Yêu.”
“Ngươi!!!”
“Sao? Sinh khí à, ca ca?” Biểu tình lộ rõ vẻ châm biếm, Nam Cung Li đến gần, thì thầm bên tai, “Loạn luân. Huyết thống. Dơ bẩn. Thấp hèn.”
“Không được nói!!!” Rốt cuộc, không thể kìm chế nổi nữa, Phi Lăng lập tức vung kiếm về phía đối phương nhưng hắn dễ dàng né thoát.
“Hỗn đản!” Cước bộ gia tăng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-nhuoc-ngu/1341904/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.