Tối hôm ấy, hiếm lắm Tống Nhiên mới có dịp ngồi xem tivi cùng cả nhà dưới phòng khách. Cô cùng Tống Dịch ngồi một bên còn ba mẹ thì ngồi ở ghế chính giữa. Tống Nhiên chăm chú xem chương trình hài, cô cười tít cả mắt định quay sang nói chuyện với mẹ về nội dung chương trình thì lúc này mới để ý trạng thái của ba mẹ có gì đó không đúng lắm. Hai người vậy mà lại không cười nghiêng ngả như mọi hôm mà lại có chút trầm tư, Tống Nhiên âm thầm huých nhẹ vào tay Tống Dịch đang ngồi bên cạnh, cậu đang mải cười bị làm phiền vậy thì có chút khó ở quay ra nói:
- Chị lại làm sao?!
Tống Nhiên ghé sát vào người em trai, giơ tay che miệng nói nhỏ:
- Ba mẹ làm sao vậy? Hai chị em mình cười như điên mà họ lại im lặng bất thường.
Tống Dịch lúc này mới khẽ liếc nhìn về phía ba mẹ, thấy tình hình đúng như chị mình nói thì nhíu mày khó hiểu, nhún vai nói:
- Em cũng không biết, thực ra lúc trưa sau khi đưa cơm cho ba về xong là mẹ đã kì lạ rồi. Chị đi chơi nên không biết.
- Sao giờ mới nói?
- Chị có hỏi đâu mà em nói!
Tống Nhiên mệt não đưa tay nhéo nhéo mi tâm, cô khẽ nhìn về phía ba mẹ thêm lần nữa rồi đưa ra quyết định:
- Hay bây giờ em lựa lựa mà dò hỏi ba, còn chị ra tay ở chỗ mẹ được không? Chúng ta phải có trách nhiệm hóa giải mâu thuẫn giữa ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-mot-doi-yeu-em/3355025/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.