Vì Mạc Dương đã hứa sẽ kèm cô luyện tập chạy, vậy nên sáng chủ nhật vào lúc tinh mơ, Tống Nhiên đã bị cậu khủng bố bằng mấy cuộc gọi. Lúc đầu cô còn cố tình dùng gối bịt tai lại lơ đi để ngủ tiếp, nhưng cứ được mấy phút Mạc Dương lại gọi một lần khiến cô vô cùng tức giận, nghe máy bằng giọng cáu kỉnh ngái ngủ:
- Cậu bỏ ngay cái kiểu nháy máy liên tục thế đi!!
- Tôi đang chờ cậu dưới nhà rồi, có mua cả đồ ăn sáng luôn. Mau xuống đi tập thôi!
Tống Nhiên nghe cậu bảo mua cả đồ ăn sáng thì cơ mặt liền dãn ra một chút, nhưng giọng điệu thì vẫn không khá lên được:
- Biết rồi xuống ngay.
Tống Nhiên nhanh chóng vệ sinh cá nhân, thay quần áo rồi chạy xuống tầng. Mẹ Tống luôn dậy sớm đang ở trong bếp, nghe thấy tiếng động ở cầu thang thì ngó ra, thấy cô con gái bình thường ngày nghỉ toàn ngủ đến 9, 10h bây giờ lại đang ngồi trước thềm đi tất thì vô cùng ngạc nhiên hỏi:
- Con đi đâu mà sớm quá vậy?
Tống Nhiên nhìn lướt qua đồng hồ ở đằng sau, thấy bây giờ mới có 5h45 thì thầm chửi Mạc Dương.
- Sắp tới trường con có hội thao, con phải đi tập luyện để giật giải mẹ ạ!
Tống Nhiên vội vàng trả lời mẹ rồi cầm áo khoác ở bên cạnh, mở cửa đi ra ngoài.
- Con đi đây ạ!
Vừa mới đóng cửa quay người lại đã thấy Mạc Dương ngồi trên xe đạp chờ ngoài cổng. Tống Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-mot-doi-yeu-em/3354395/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.