Cũng phải nói, mị dạ thủy thảo cũng vừa mới biết ngày mai là đêm thất tịch, cho nên ở trong này cũng hi vọng mọi người sẽ có một ngày lễ tiết thật vui vẻ, cũng hi vọng những người trong các bạn nếu trong lòng có tình thì tin chắc sẽ thành quyến thuộc, mà những bạn độc thân cũng có thể tìm được người yêu thương của mình…
“Vương gia, nô, nô tài… không biết phải phục vụ người như thế nào, xin người phân phó…”
“Lại đây, chia thức ăn ra.” Mị Ngạn Nhi cũng không làm khó dễ hắn quá mức nữa, chỉ phân phó việc mà nô tài ngày thường hay làm.
Động tác Thạch Mặc có chút ngốc trệ, tuy nhiên cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng của Mị Ngạn Nhi, nhìn thấy Thạch Mặc chăm chú đến đĩa rau vì nàng, Mị Ngạn Nhi liền cảm thấy tâm trạng cũng bình tĩnh trở lại, còn mang theo cảm giác ấm áp khó nói nên lời, giống như trở về hai năm trước, lúc mình lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng của Thạch Mặc.
Đó là đoạn ký ức thật đẹp mỗi khi nàng nhớ lại, không chút dối trá, cũng không có lừa gạt, nếu có thì chỉ có một nam nhân kia ôn hòa hiền hậu, cái nụ cười ấm áp kia, chỉ là… Sau khi nhớ lại, Mị Ngạn Nhi lại nhớ tới nỗi bi phẫn của chính mình!
Pằng một tiếng, Mị Ngạn Nhi thả chiếc đĩa trong tay xuống, mạnh mẽ đứng lên.
“Vương gia?” Thạch Mặc mang theo một tia kinh hoảng gọi nàng.
“Bổn vương không muốn ăn nữa, tay chân luống cuống như thế thì hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-lay-chang-banh-bao/1856912/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.