Khí trời tháng mười mang theo một tia khí lạnh, trên người của Thạch Mặc đang quét dọn trong đình viện cũng nhiều thêm một bộ y phục, không khỏi cảm thán thời gian trôi qua thực vui vẻ, bất tri bất giác đã trôi qua hơn một tháng, nguyên bản tiểu hoa nở xum xuê nay chỉ còn lại cành khô, chờ đợi thời khắc sang năm mới rồi lại lần nữa nở hoa.
Đây là một loại sinh mệnh luân hồi, dù có xinh đẹp thêm nữa thì về sau cũng héo rũ, nhưng cũng không phải hủy diệt, chỉ là chờ đợi để trọng sinh một lần nữa.
Một tháng này, cuộc sống cũng thật yên ổn, so với thôn làng xa xôi trước đây hắn sống thậm chí còn yên ổn hơn, vốn tưởng rằng nữ nhân kia sẽ đối với hắn vô cùng phẫn nộ, thế nhưng chưa một lần nào nàng lại làm qua, làm trong lòng hắn không khỏi cảm thấy thất lạc, có chút ưu sầu, tâm tình vốn cứng rắn lại thoáng buông lỏng.
Quét xong lá rụng trên sân, Thạch Mặc cũng không quét nữa mà muốn ngồi trên ghế đá một chút, nếu không phải tới thời gian dùng bữa cùng nghỉ ngơi thì hắn bình thường cũng không ở trong phòng, bởi vì, tại cái không gian nho nhỏ đó lại làm hắn nhớ tới hài tử của mình, làm cho hắn buông xuống tâm tình lo lắng, bất quá, nếu không gặp được hài tử thì hắn vẫn không thể nào hoàn toàn yên tâm được…
Lúc này, tiếng bước chân truyền đến, Thạch Mặc kinh ngạc quay đầu lại, không biết ai sẽ đến vào giờ này.
" Triệt Nhi !
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-lay-chang-banh-bao/1856910/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.