Cửa sổ dán giấy nến đỏ, nước mưa tí tách rơi dọc theo bệ cửa,bầu trời ẩm ướt đầy mùi vị âm mưu.
Dạ Kiếm Ly ngồi bên cạnh cửa sổ, mắt phượng khép hờ, ánhhoàng hôn hắt lên gương mặt xinh đẹp thâm trầm.
Từ lúc Tiểu Kỷ bảo đi ra ngoài một lát, đến giờ vẫn chưaquay trở về. Hắn vừa nghĩ đến Tiểu Kỷ, khóe miệng liền nở nụ cười, chậm rãi đứngdậy, thong thả bước ra cửa.
Cô nàng này không biết lại đang bày trò gì nữa đây, hôm quasống chết cũng không chịu ở riêng hai phòng, hôm nay lại vui vẻ đồng ý, khiếncho người ta ngửi thấy mùi âm mưu đáng nghi ngờ.
Hắn ra khỏi phòng, liền bước thẳng đến căn phòng bên cạnh,chưa kịp đưa tay gõ cửa, đã nghe thấy một tiếng động kỳ lạ.
Sùng sục sùng sục, giống như là đang nấu cái gì đó. Tính tòmò của Dạ Kiếm Ly trỗi dậy, dùng ngón tay nhẹ nhàng chọc một cái lỗ, ghé mắtnhìn vào bên trong.
Bên trong phòng hơi nước lượn lờ, mùi thuốc nồng đậm. Tiểu Kỷtay chống cằm, gật gà gật gù phe phẩy quạt, một lát sau thì gục hẳn, bếp lửakhông được quạt nên bùng lên, thuốc trong ấm đã sắp tràn ra ngoài.
Bóng áo đỏ khẽ lay động, trong chớp mắt đã lướt đến trước bếplò, nhẹ nhàng bưng ấm thuốc nóng hổi lên, làn khói nóng nhè nhẹ lay động theo cổtay hắn, thế nhưng hắn không hề bị phỏng một giọt nào.
“Tiểu Kỷ”, Dạ Kiếm Ly lay lay người nào đó đang chìm trong mộngđẹp nước miếng tuôn trào, nhưng cô vừa mở mắt, hắn lại cảm thấy choáng váng mơmàng.
“Đây… Là thuốc gì vậy?”, tầm mắt hắn trở nên mơ hồ, nhưng rõràng nhìn thấy vẻ mặt gian trá của Tiểu Kỷ.
“Thuốc mê độc nhất vô nhị do Tiểu Kỷ đặc chế”, cô ghé vào lỗtai hắn cười khẽ, đắc ý nhìn mỹ nam chậm rãi ngã vào trong lòng mình.
* * *
“Tiểu Dạ Tử”.
“…”.
“Đừng có im lặng như vậy mà”.
“…”.
“Ngoan, đừng tức giận nữa”.
“…”.
“Tức giận cũng không có cách gì a, chuyện cũng đã xảy ra rồi”.
“…”.
“Đối mặt với thực tế đi, ta sẽ chịu trách nhiệm với huynhmà”.
“…”.
“Ta sẽ chịu trách nhiệm thiệt mà…”.
“Câm miệng”.
“Oa”.
Mùi thơm hoa phù dung lưu luyến trên giường, Dạ Kiếm Ly chỉcòn mặc lớp áo lót trắng, cả người bị trói chặt.
Cổ áo cong cong lộ ra da thịt hoàn mỹ, tóc đen như mực rốiloạn, càng nổi bật lên cái cổ thon dài trắng nõn của hắn. Đôi mắt đen không camlòng nhướn lên, mũi cao thẳng, đôi môi đỏ tươi, gương mặt hồng hồng liễm diễmnhư hoa đào nở rộ vì tức giận, đó vốn là một hình ảnh cực kỳ kiều diễm phongtình, nhưng đôi lông mày kiếm anh tuấn nhíu lại, nhếch nhếch khóe miệng quật cường,áo lót trắng buộc vòng quanh bờ vai rộng nam tính, mạnh mẽ mà tinh tế.
Tiểu Kỷ nhìn Dạ Kiếm Ly, hai mắt híp lại thưởng thức.
Hắn thật sự là người sao? Là người sao là người sao là ngườisao là người sao…
Theo như cô nhìn thấy, Dạ Kiếm Ly chắc chắn phải là hóa thâncủa thiên thần kết hợp với quỷ mị.
Lúc này, Dạ Kiếm Ly vốn cũng có chút bình tĩnh, nhưng vừanhìn thấy ánh mắt ý vị sâu xa của Tiểu Kỷ, hắn rốt cuộc bắt đầu cảm thấy bấtan.
Một giọt mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuống.
Mỹ nhân quyết định, mình vẫn phải hành động trước thì tốthơn.
“Tại sao nàng lại đánh thuốc mê ta?”, hắn khó khăn mở miệng.
Hai bên trán Dạ Kiếm Ly rỉ mồ hôi, áo lót ẩm ướt, lại càngquyến rũ chết người.
Xuân dược hẳn là đã có tác dụng, Tiểu Kỷ nuốt nước miếng,trái tim nhỏ nhảy bình bịch, bà nội nó, thời khắc quan trọng thế này mi còn ngượngngùng cái gì nữa, Tiểu Kỷ, mau lấy can đảm dùng hết thủ đoạn độc ác, mỹ nhân đãở ngay trước mắt, sau đêm nay, hắn sẽ là người của mi rồi!
Nhưng hai chân Tiểu Kỷ nhũn ra, cô chậm chạp bước tới gần hắn,run rẩy vươn móng vuốt heo tội ác.
Cổ áo lấp ló, đôi môi đỏ mọng.
Mái tóc đen xõa tán loạn, ánh mắt mê ly.
“Này”, Dạ Kiếm Ly đột nhiên mở miệng.
“A a a a a a”, cô bỗng dưng giật mình nhảy dựng lên như thỏ,lập tức trốn ra phía sau màn.
… Này thế là thế nào hả, người bị xâm phạm là hắn cơ mà, saotự dưng cô lại kinh hoảng đến như vậy.
“Tiểu Kỷ”, Dạ Kiếm Ly nhẫn nhịn nhíu lông mày, “Nàng… Cũng từngđút Độc Cô Bạch uống thuốc sao?”.
Người nào đó trốn phía sau tấm màn co người lại, gương mặtđã sớm đỏ rực như con khỉ đít đỏ, không hề nghĩ ngợi, gật đầu như băm tỏi, “Từngđút rồi, làm sao?”.
Dạ Kiếm Ly lập tức cứng người.
“Nàng nói cái gì?”, giọng nói đã có vẻ khó chịu.
Đáng tiếc ,Tiểu Kỷ vẫn không hề nhận ra, “Từng đút rồi, hắnmột mực đòi uống cái ta tự tay nấu…”. (Ú: chết chị ròi, cái tội khờ ko đúng chỗ,hê hê)
Cái này không khác gì đổ dầu vào lửa…
Không khí trầm mặc một lúc lâu, Tiểu Kỷ tò mò thò đầu ra từphía sau tấm màn, kinh ngạc đến mức suýt rớt cằm.
Dạ Kiếm Ly vẻ mặt bình tĩnh, chỉ nhẹ nhàng giật một cái, sợidây trói bền chắc đứt lìa ra như đống giấy vụn. Hắn cũng không thèm ngước mắtlên, chỉnh trang lại quần áo rồi bước thẳng đến trước tấm màn.
Tiểu Kỷ nổi da gà, “Huynh huynh huynh huynh huynh đừng có tớiđây”.
Dạ Kiếm Ly nghiêm mặt, “Kỷ Triển Nhan”.
Tiểu Kỷ ngồi thụp xuống sau thùng tắm giả vờ làm đà điểu.
“Nàng…”
“Ta không đứng lên đâu”.
Dạ Kiếm Ly không hề dài dòng, trực tiếp túm cổ áo xách ngườinào đó đứng lên.
Tiểu Kỷ nhắm tịt hai mắt không dám nhìn hắn, một lúc lâu mớiđẩy mí mắt ra, vừa hé mắt nhìn liền ngây ngẩn.
Dạ Kiếm Ly ôm cô dựa vào tường, hơi thở nóng rực lướt quađuôi lông mày của cô, khiến cho trong lòng cô ngứa ngáy khó chịu.
Cảnh tuyệt sắc quyến rũ gần ngay trước mắt, cổ áo xốc xếch mởrộng, da thịt trắng nõn cùng cơ ngực căng đầy, cô nhìn không sót một cái gì. TiểuKỷ căng thẳng ngẩng đầu lên, lại thấy hắn từ trên cao nhìn xuống gương mặt cô.
“Phụt!”.
Một luồng ấm nóng màu đỏ khoan khoái chảy xuống từ hai lỗmũi Tiểu Kỷ.
Dạ Kiếm Ly đen mặt.
Tiểu Kỷ lau khô máu mũi xong, trong lòng kêu to thất bại thảmhại rồi.
Rốt cuộc là xuân dược có vấn đề hay sao? Cô liếc mắt nhìn DạKiếm Ly, người này sảng khoái ngồi xuống bàn uống trà, ưu nhã thong dong.
A, phải rồi, người này thông minh như vậy, huống chi còn cóy thuật cao siêu, làm sao có thể trúng thuốc mê của cô được? Mà nếu như khôngtrúng thuốc mê, vậy lúc cô trói hắn rồi cởi quần áo hắn, hắn đều biết hết sao?
Bà nội nó, sao tự dưng cô lại quên mất Dạ Kiếm Ly là một kẻdư sức đoạt giải Oscar cơ chứ.
Cô nghĩ tới đây, ấm ức xoay người lại nói: “Ngay từ đầuhuynh đã giả bộ”.
Mỗ Dạ lập tức đỏ mặt, “Ta không có hạ lưu như nàng”.
“Ta hạ lưu?”, Tiểu Kỷ leo xuống giường, “Ta hạ lưu? Ta hạlưu…”.
Cô hỏi đi hỏi lại một hồi, cũng không tìm ra chứng cứ để nóibản thân mình không hạ lưu, đành đánh trống lảng sang chuyện khác, chợt liếc mắttới chén thuốc trên bàn, ngạc nhiên hỏi: “Nhưng ta đã đút huynh uống hết chénxuân dược kia mà, sao lại không có tác dụng?”.
Dạ Kiếm Ly không nói gì, Tiểu Kỷ ngẩn ngơ suy nghĩ, đến lúcngẩng đầu lên chợt nhận ra không biết từ lúc nào hắn đã bước đến cạnh giường.
“Ai nói là không có tác dụng”.
Giọng nói của hắn khàn khàn, ôm lấy Tiểu Kỷ ném lên trên giường.
…
Nghe người ta nói, ôm nhau lăn lăn trên giường như vậy cónhiều cảm giác rất mới lạ. Ví dụ như là đầu tóc dây dưa quấn lấy nhau, ví dụnhư lúc hôn hít còn có thể sờ sờ cởi cởi.
Nhưng trên thực tế, lúc Tiểu Kỷ lăn lăn trên giường, lạikhông cẩn thận cắn trúng miệng, thế là đau quá cong lên đầu gối lên trúng bụngDạ Kiếm Ly, cuối cùng cả hai người mang vẻ mặt táo bón lâu ngày giống hệt nhau.(Ú: ặc = =|||)
Cô nàng này, Dạ Kiếm Ly buồn bực, người hạ xuân dược hắnchính là cô, người bây giờ giãy dụa giương nanh múa vuốt cũng là cô, thế là thếnào?
“Nàng hao tốn tâm tư, không phải là muốn làm chuyện nàysao?”.
“… Ách, cái đó, cũng không cần huynh miễn cưỡng như vậy”.
“Ta không miễn cưỡng”.
“Thật sao?”
“Nàng đã có ám hiệu rõ ràng như thế, nếu ta không muốn thìđâu phải là đàn ông nữa”.
“Không sao… Hmm, ta còn tưởng là huynh không thể…”.
…
Dạ Kiếm Ly nhẫn nhịn hít sâu một hơi, cả đời này, có lẽ hắncòn phải hít sâu rất nhiều lần…
“Không nói nhảm với nàng nữa”, hắn đứng phắt dậy, tóc tai xốcxếch lộ ra hai lỗ tai đỏ bừng.
Thẹn thùng sao? Tiểu Kỷ len lén cười, người này vừa nãy còngiả bộ già dặn điêu luyện, chắc là chịu hết nổi rồi.
“Ta… Chẳng qua…”, hắn xoay lưng về phía cô, “Muốn chờ đếnkhi thành thân với nàng rồi mới…”.
Tiểu Kỷ ngây ngẩn cả người.
Thật ra, Dạ Kiếm Ly đơn thuần, cố chấp muốn bảo vệ danh dự củacô. Cô cũng biết, hắn muốn danh chính ngôn thuận, tuyệt đối sẽ không để cho côchịu oan ức.
Tuyệt đối không để cho bất kỳ ai khinh thường cô.
Một người tốt như vậy, ở cái thế giới cũ, e rằng cô cũngkhông thể tìm ra.
Hắn nói muốn thành thân với cô. Không ngờ, hắn thực sự đãnghĩ tới chuyện thành thân.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]