Cửa sổ dán giấy nến đỏ, nước mưa tí tách rơi dọc theo bệ cửa,bầu trời ẩm ướt đầy mùi vị âm mưu.
Dạ Kiếm Ly ngồi bên cạnh cửa sổ, mắt phượng khép hờ, ánhhoàng hôn hắt lên gương mặt xinh đẹp thâm trầm.
Từ lúc Tiểu Kỷ bảo đi ra ngoài một lát, đến giờ vẫn chưaquay trở về. Hắn vừa nghĩ đến Tiểu Kỷ, khóe miệng liền nở nụ cười, chậm rãi đứngdậy, thong thả bước ra cửa.
Cô nàng này không biết lại đang bày trò gì nữa đây, hôm quasống chết cũng không chịu ở riêng hai phòng, hôm nay lại vui vẻ đồng ý, khiếncho người ta ngửi thấy mùi âm mưu đáng nghi ngờ.
Hắn ra khỏi phòng, liền bước thẳng đến căn phòng bên cạnh,chưa kịp đưa tay gõ cửa, đã nghe thấy một tiếng động kỳ lạ.
Sùng sục sùng sục, giống như là đang nấu cái gì đó. Tính tòmò của Dạ Kiếm Ly trỗi dậy, dùng ngón tay nhẹ nhàng chọc một cái lỗ, ghé mắtnhìn vào bên trong.
Bên trong phòng hơi nước lượn lờ, mùi thuốc nồng đậm. Tiểu Kỷtay chống cằm, gật gà gật gù phe phẩy quạt, một lát sau thì gục hẳn, bếp lửakhông được quạt nên bùng lên, thuốc trong ấm đã sắp tràn ra ngoài.
Bóng áo đỏ khẽ lay động, trong chớp mắt đã lướt đến trước bếplò, nhẹ nhàng bưng ấm thuốc nóng hổi lên, làn khói nóng nhè nhẹ lay động theo cổtay hắn, thế nhưng hắn không hề bị phỏng một giọt nào.
“Tiểu Kỷ”, Dạ Kiếm Ly lay lay người nào đó đang chìm trong mộngđẹp nước miếng tuôn trào, nhưng cô vừa mở mắt, hắn lại cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ky-nguyen-nhan/1992486/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.