Một ngày trôi qua thật nhanh, đảo mắt đã đến ban đêm, Dạ KiếmLy đỡ ta xuống ngựa, mơ hồ có mùi thơm thức ăn truyền đến, từ ngày hôm qua đếngiờ ta chưa ăn uống gì, đã sớm đói bụng đến mức đầu óc choáng váng, cho nên khihắn mang ta vào khách điếm, ta vui vẻ đến mức khoa tay múa chân. Ngoài dự đoáncủa ta, Dạ Kiếm Ly thản nhiên nói: “Chưởng quỹ, hai gian phòng hảo hạng”. 
Ta kháng nghị níu chặt tay áo của hắn, nhưng Dạ Kiếm Lykhông để ý tới, ta đành phải thất thểu đi theo hắn lên lầu. Tiểu nhị của kháchđiếm cười nói: “Cô nương, đôi mắt của cô không tiện, giường nhỏ ở bên phải, côcẩn thận một chút kẻo trật chân té, một lát nữa ta sẽ đem nước nóng tới chocô”. 
“Đem thêm cho ta một bàn rượu ngon thức ăn ngon!”, ta vội lalên. Tiểu nhị lên tiếng trả lời rồi rời đi, ta mò tới giường đệm chậm rãi nằmxuống, nằm xuống rồi mới phát hiện ra ta chắn hẳn là đã đến khách điếm củachính mình, giường đệm ở cổ đại cứng muốn chết, cho nên giường đệm của khách điếmKỷ gia ta đều sai người trải một lớp bông thật dày, mềm mại thoải mái. Ta chộnrộn mò tới góc chăn, quả nhiên có thêu một chữ “Kỷ”. 
Làm sao để lưu lại ám hiệu cho bọn người Thanh Phong Cácđây? Suốt cả chặng đường ta đều không có cơ hội, đến chi nhánh khách điếm của Kỷgia, trên người ta có lệnh bài của chưởng quỹ nên cũng không lo bọn họ không nhậnra ta, nhưng phiền toái chính là thân phận và mục đích của Dạ Kiếm Ly vẫn có điểmđáng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ky-nguyen-nhan/103218/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.