Nữ chính của bộ truyện rốt cuộc cũng được cùng đi với mỹnam, cả nước ăn mừng. 
Nhưng Dạ Kiếm Ly kiên trì không chịu mang ta “bay khỏi” rừngcây này, lý do là ta quá nặng, hơn nữa trên người ta lại rất bẩn. 
Ta âm thầm nảy ra kế hoạch nhất định phải thừa dịp hắn khôngchú ý mà bôi nước mũi lên người hắn, cái kế hoạch này vô cùng vĩ đại, con đườngtìm kiếm thần y Trường Sinh rất xa, không lo không có cơ hội. 
Đêm đó Dạ Kiếm Ly đốt một đống lửa nhỏ, trước mắt ta một mảnhấm áp chập chờn. 
“Tiểu Dạ Tử, huynh có chuyện gì phải làm? Trên đường saokhông thuận tiện ghé làm luôn?”. 
Lúc đầu Dạ Kiếm Ly không nói gì, ta nghĩ là hắn không muốntrả lời, cho nên bĩu môi không nói nữa. 
Một lúc lâu, hắn phản ứng, “‘Tiểu Dạ Tử’… Là đang gọi tasao?”. 
Ta gật đầu, cái biệt danh này là để phân biệt với Diệp Vô Trầnnên ta mới đặt thêm chữ ‘Tử’ cho hắn[1]. Nhưng cũng không thể nói cho hắn biếtta có liên quan tới Diệp Vô Trần, cho nên ta cực kỳ hòa ái cười nói: “Sao vậy?Không thân thiết sao?”. 
“…”. 
“Huynh không thích sao… Vậy thì A Kiếm? Nếu không thì gọi Dạca ca? Ly ca ca?”. 
… 
“Tiểu Dạ Tử là tốt lắm rồi”, giọng nói của hắn tràn đầy nhẫnnại. Nếu như ta nhìn thấy được, sắc mặt Dạ Kiếm Ly lúc này nhất định là rất thúvị. 
“A, Tiểu Dạ Tử, ta hỏi lại vấn đề của ta…”. 
“Không cần, lần này ta xuống núi, chỉ vì Đại Hội Anh Hùng củavõ lâm minh chủ Tiêu Kiến Nhân, vốn là ta không muốn tham 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-ky-nguyen-nhan/103216/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.