Trong phòng khách cung điện, từ khi mất liên lạc với Công tước Đức Mộc, không khí bỗng trở nên cực kỳ đáng sợ.
Bốn người Quốc vương từ câm như hến thành nơm nớp lo sợ.
Thân Vương giật hoa loa kèn trong lỗ tai xuống, bước ra ngoài.
Khi gã đặt bước chân đầu tiên, bóng tối trong phòng bắt đầu trải rộng, một cái bóng đen hình dạng quái dị đuổi theo cước bộ của gã, rời khỏi góc, cùng hướng ra bên ngoài.
Cái bóng khổng lồ này tựa như vật sống. Khi nó ngủ say trong góc, mặt đất, vách tường, trần nhà, tất cả mọi nơi đều bị nó che kín không kẽ hở, ngay cả ánh sáng cũng không thể xâm nhập vào lãnh địa của nó.
Khi nó di chuyển theo Thân Vương, căn phòng này mới có thể thở phào một hơi.
Ánh sáng chảy xuôi vào cái góc nơi cái bóng làm tổ ban nãy, ngọn đèn rực rỡ trong phòng họp cuối cùng cũng không còn cảm thấy áp lực đè nặng..
Nhưng cũng đúng lúc này!
“Tí tách.”
“Tí tách.”
Tiếng nước rơi vang lên.
Thứ mà cái bóng che giấu đã được phơi bày.
Trong góc phòng, nơi được bóng đen kia bao phủ, thế mà lại bày một tế đàn.
Một thiếu nữ dung mạo xinh đẹp, mặc chế phục màu đen nằm ngang trêи tế đàn.
Cổ áo bảo thủ của nàng bị xé toạc, lộ ra gần hai phần ba bộ ngực. Hiện giờ, máu tươi đang chảy bừa bãi trêи bộ ngực trắng nõn, men theo đường nét duyên dáng trêи cơ thể thiếu nữ chảy xuống tế đàn, rồi trượt từ mép tế đèn xuống mặt đất.
“Ha…”
“Ha ha…”
“Ha…”
Tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-huyet/1696530/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.