Ma cà rồng là động vật sống về đêm.
Bọn họ ra ngoài vào ban đêm, ẩn nấp trong bóng tối, mê say ngọn đèn dầu le lói trong đêm, chán ghét ánh mặt trời sớm mai.
Khi ánh nắng ban mai chiếu sáng chân trời, cũng là lúc huyết tộc ẩn náu trong quan tài.
Cho nên, Bá tước mới đạp lên ánh mặt trời sáng sớm, cầm chiếc ô đen tuyền, yên trí tiến vào lâu đài cổ.
Cho dù kẻ đột nhập là ai, chỉ cần kẻ đó vẫn là huyết tộc thì giờ này hẳn là đang ngủ; nếu không phải huyết tộc… Nếu kẻ đó không phải huyết tộc, vậy thì càng không phải sợ, bởi đây là thời đại của huyết tộc!
Bá tước ngang qua hoa viên.
Cũng giống như Tịch Ca tối hôm qua, gã mang theo tâm tình thả lỏng đánh giá về phong cách hoa viên: sạch sẽ, rộng rãi, thông mát và mỹ lệ.
Thực vật ở đây nhu thuận đáng yêu, không hề giống cái mồ chôn rừng rậm âm u do chủ nhân gã chế tạo, đặt mình nơi đó, luôn nơm nớp lo sợ sát khí sẽ bùng nổ bất cứ lúc nào.
Bá tước đi tới cửa nhà.
Gã chuẩn bị vươn tay đẩy cửa.
Nhưng khi bàn tay sắp sửa đụng vào cửa lớn, gã bỗng khựng lại.
Gã đang tự hỏi: mình cố tình tới đây vào sáng sớm, là để âm thầm tra xét một lượt nhân lúc huyết tộc chiếm cứ tòa lâu đài này đang ngủ say, chỉ tra xét chứ không định động thủ… Trong trường hợp này, mình nên lẻn vào một cách kín đáo hơn chút, thay vì đi vào từ cửa lớn, nơi mà có khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-huyet/1696527/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.