Buổi tối trong hầu phủ, hạ triều sau trở về Phong An hầu gia trong thư phòng.
Quản gia nghiêm cẩn bẩm báo.
" Hầu gia, Nhị thiếu gia mất trí nhớ, hôm nay vừa ra phủ nhận về một hạ nhân"
Một thân cẩm y, tay có tay không xoa trong trong hạt bồ đề, trầm tư.
Giương đôi mắt có phần hiền từ, nhưng lại không mất phần sắc bén lạnh lùng.
Tuy hắn không thườn quan tâm nhi nữ sự, nhưng Nguyên Hạo không cố gắng, học hành chẳng ra sao, đối với nhị nhi tử này, Phong An cũng không có hi vọng gì với Nguyên Hạo.
Mặc kệ Nguyên Hạo bên ngoài rong ruổi, chỉ không cần gây chuyện lớn là được.
Hiện tại đại nhi tử bên ngoài tòng quân, tương lai vô lượng.
Đại nữ nhi nay gã nhà quyền quý đại danh dương Phong gia mặt mũi.
Tuy không thường quan tâm nhi nữ, nhưng tin tức cở bản vẫn phải hiểu biết.
Nghĩ nghĩ rồi đối với quản gia nói:
" Ngân Úy Thư viện hai tháng sau tân thu học viên, hãy để Nguyên Hạo đưa tin, nếu là thật mất trí nhớ thì nên học tập"
Ngữ khí trọng hơn "Hừ..- Nếu là giả vờ thì vô đó tu thân dưỡng tính "
"Vâng lão gia" Quản gia cung kính hồi đáp.
Trong phòng ngủ hô hô Nguyên Hạo, không biết tương lai bi thảm.
Ôm gối thoải mái nằm trên nệm êm mền ấm, thoải mái cong khóe miệng ngủ ngon.
Từ sau khi hắn tỉnh lại, chuyển lại vào viện trước kia của nguyên thân, trước kia là bị phạt cấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-hao-gia-vien/2556167/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.