Hô, thở ra một hơi, may mắn có tiểu thất chuẩn bị sẵn sàng.
Ánh lửa vừa bậc, liền ánh sáng lên, trong bóng đêm hơi lâu không thích ứng được ánh sáng bất ngờ.
Nheo mắt thích ứng ánh sáng.
Ánh lửa chỉ chiếu sáng quanh tiểu Thất quanh mình, không chiếu đến quá xa.
Đi đến xung quanh dò xét, đều là vách đá lởm chởm, đằng trước có hai con đường, thấy tiểu Thất đứng đó không đi, Nguyên Hạo tò mò hỏi
"Tiểu Thất, đi đường nào?" Nguyên Hạo không quen biết đường, nhìn hai hẻm tối om rất có hắc ám cảm, tựa như đi vào miệng con quái thú, đáng sợ.
"Yến Tự ca, huynh cầm giúp đệ" tiểu Thất đưa bó đuốc cho Nguyên Hạo.
Tiếp nhận cây đuốc, thấy tiểu Thất từ bên trong lấy ra một tấm vải nhìn thật thô sơ, nhưng vẫn thấy rõ trên đó vẽ gì đó.
Nguyên Hạo tò mò "Đây là gì?", bản đồ sao. Nguyên Hạo còn tưởng con đường rời Huyện Cảnh thành ẩn nấp, nhưng không đến mức phức tạp cần làm một tấm bản đồ chứ?.
Tiểu Thất không hề dấu diếm Nguyên Hạo "Đây là bản đồ, cơ duyên sảo hợp được đến".
Nhíu mày "Bản đồ này là thật sao?" Nguyên Hạo rất có hoài nghi với tấm vải trên tay tiểu Thất.
Có chút hối hận mình lỗ mãng đi theo một choai choai tiểu hài tử.
Nghe ra ngữ khí Nguyên Hạo không tin, còn có phần hoài nghi. Tiểu Thất giận
"Không thật sao có thể đi đến bây giờ"
"Ý đệ là sao?
Chỉ dựa vào một tấm bản đồ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-hao-gia-vien/2556144/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.