Trong đó Vân Thanh Phong một thân hắc y rách nát, đôi chân hãm sâu trên mặt đất thành một đường rãnh dài, đôi mắt vằn tia máu, hơi thở hỗn loạn khóe miệng liên tục trào máu, mái tóc rối bời, bụi đất phủ đầy người. Thanh trường đao trên tay bị nứt vỡ, mà tay cầm đao hộ khẩu nứt toác, máu tươi tí tách rơi xuống mặt đất.
Bộ dạng hết sức thê thảm, bên kia Nguyên Nhất Bạch trông cũng không khá hơn là bao nhiêu, quần áo rối loạn, trường kiếm mẻ một góc lớn, tay cầm kiếm run rẩy, giống như sắp đánh rơi kiếm.
Một chiêu vừa rồi Nguyên Nhất Bạch chiếm thế thượng phong, đè ép Vân Thanh Phong một bậc.
Thấy một màn này người Nguyên gia hoan hô tung trời, sĩ khí phút chốc tăng mạnh, đè ép Vân gia một bậc, mà người Vân gia sắc mặt ngưng trọng vô cùng.
Tuy nhiên Nguyên Nhất Bạch dù chiếm được thượng phong, nhưng không tỏ ra vui mừng. Một chiêu toàn lực của lão cũng chỉ làm Vân Thanh Phong bị nội thương nhẹ, đủ biết thực lực Vân Thanh Phong mạnh mẽ, khó chơi như thế nào.
“Vân Thanh Phong chịu chết đi!”
Nguyên Nhất Bạch cả người tỏa ra sát khí gầm nhẹ, dẫm mạnh lên mặt đất, lao thẳng về phía Vân Thanh Phong. Kiếm trong tay chém ra. Một chiêu “Phá Lãng Kiếm Quyết thức thứ ba!” một lần nữa thi triển ra.
“Nguyên Nhất Bạch, lão phu vừa rồi quá khinh thường ngươi rồi. Nhưng hiện tại hắc, hắc.”
Vân Thanh Phong cơ mặt cơ giật, rõ ràng một chiêu vừa rồi làm lão kinh sợ không ít, lão tức giận quát lớn, trong ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-gioi-dai-de/82584/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.