14
Lúc ta mười tuổi, ta đã biết rằng phụ thân đã định sẵn cho ta một mối hôn ước. Khi ấy, ta đã có chút tiếng tăm, cô cô của ta là Quý phi đương triều, Tiêu gia là gia tộc giàu có nhất Giang Nam, còn ta là trưởng tử của Tiêu gia. Với thân phận như vậy, nhưng phụ thân lại định hôn cho ta với một nữ tử giang hồ. Tin tức này đến tai cô cô, bà đã viết thư trách mắng phụ thân ta một trận.
Ta cũng không quan tâm lắm, dù sao cô nương ấy cũng mới năm tuổi, tương lai ai biết được điều gì sẽ xảy ra. Phụ thân lo rằng ta tính tình quá hờ hững, e ngại ta sau này sẽ lạnh nhạt với Tiểu Đao, nên cứ cách vài tháng lại gửi cho ta một bức thư. Lần đầu tiên ta thấy bức họa của Nguyên Tiểu Đao, ta sững sờ bởi kỹ thuật vẽ tệ hại ấy. Phụ thân ta tức giận đến mức viết thư bảo sư phụ Hồng Tú bỏ chút bạc để mời một họa sư tử tế. Từ đó, những bức họa được gửi đến trông đã ra hình ra dạng.
Đôi mắt của Tiểu Đao rất đẹp, sáng ngời, linh hoạt, khiến người ta khó lòng quên được. Nửa năm một bức họa, thêm vài món đồ chơi nhỏ của nàng, hình ảnh của Tiểu Đao dần dần trở nên sinh động trong tâm trí ta. Khi thấy chiếc hộp đầy ắp những món đồ, chạm vào sợi dây đỏ trên cổ tay, ta mới chắc chắn rằng mình đã tò mò về vị hôn thê này.
Ta thật sự đã gặp Tiểu Đao hai lần. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-cho-nguyet-quang-soi-duong-quan-tu/3623865/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.