Ta thò đầu ra nhìn, liền ngây người.
Dưới lầu là một người trông lạnh lùng, như một vị thần tiên trên mây không nhiễm khói bụi trần gian.
Hắn ăn mặc cực kỳ đơn giản, đến mức có thể nhìn thấy những vết roi mờ ảo trên thân.
Người xung quanh đều lén nhìn hắn, nhưng không ai dám lại gần.
“Đừng nhìn nữa.” Hải Đường ném khăn vào mặt ta, bực dọc nói: “Hắn à, hai năm trước là đệ nhất công tử nổi tiếng kinh thành. Đáng tiếc, Tiêu gia bị tội. Vị công tử cao cao tại thượng này rơi xuống vũng bùn, bị vấy bẩn. Giờ đây trở thành món đồ chơi trên giường của kẻ kia. Chắc lại làm phật lòng quý nhân nào đó, nên mới bị hành hạ đến thế này, bị ném vào chốn phong trần để giẫm đạp lên lòng kiêu ngạo của hắn.”
Ta như mộng như tỉnh, theo bản năng sờ vào miếng ngọc bội trong túi.
Hắn chính là huynh trưởng của Tiêu Duyệt, Tiêu Dự.
“Huynh trưởng ta tính tình cao khiết, cầm kỳ thư họa đều tinh thông, là một thiên tài hiếm có. Nguyên Tiểu Đao, ta cảnh cáo nàng, đừng có nghĩ đến huynh trưởng ta. Sau này huynh ấy nhất định sẽ là danh thần lưu danh sử sách.”
“Hừ, nàng là kẻ thô lỗ trong giang hồ, sau này nhìn thấy huynh trưởng ta sẽ biết ngay, nàng không xứng với huynh ấy đâu.”
Ta đang chăm chú nghe tiếng đàn, bỗng bị một người mặt trắng không râu chỉ định.
Ta ngơ ngác bị đưa vào một căn phòng, ngay sau đó Tiêu Dự bước vào.
“Tiêu công tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-cho-nguyet-quang-soi-duong-quan-tu/3623855/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.