“Bạn học, thế còn ngữ văn, ngữ văn thi được mấy điểm?”
‘Thành tích tốt nhất phòng thi” gãi gãi đầu, ngượng nghịu nói: “Hơn tám mươi thì phải…”
Cả lũ trong hang ổ học sinh kém lập tức như thể tìm được cứu tinh, như ong vỡ tổ tràn ra, còn có kẻ nhét điếu thuốc vào túi áo cậu ta: “Đại ca, hãy nhận tấm lòng thành này đi, nhận lấy đi, tuyệt đối đừng khách khí.”
“Ngữ văn được những tám mươi điểm cơ á, tới giờ tôi mới chỉ gặp trong mơ thôi, thành tích tốt như vậy sao lại bị phân tới phòng này? Ông đúng là nhân tài không gặp thời rồi, cao thủ lưu lạc nhân gian!”
“Thật quá giỏi, đợi lát nữa tôi nháy mắt một cái, nhớ ném đáp án cho tôi nhé.”
“Yên tâm, anh đây hành tẩu giang hồ hơn mười năm rồi, chưa bao giờ bị lộ tẩy cả, dù phải nuốt chửng đáp án cũng sẽ không để nó rơi vào ma trảo của giám thị đâu.”
“…”
Cậu chàng kia bị đám nam sinh vây quanh từ đầu tới cuối chỉ biết lâng lâng như ở trên mây, cậu ta nghĩ, lần sau cũng phải cố gắng được ở lại phòng thi này mới được… Cảm giác làm đại ca thật quá đã, như thể toàn thân trên dưới tràn ngập sức mạnh!
Từ xưa tới nay chưa từng có một ai khen ngợi điểm số bê bết của cậu ta như vậy!
Tạ Du ngồi đằng trước xoay bút, chờ giám thị tới phòng thi.
Ba ngón tay cầm bút mực màu đen, lười nhác chuyển động, một vòng rồi một vòng, cậu khẽ híp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-hoc-tra-2/2304963/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.