Mặc Đình nghe từng câu từng chữ mà Minh Triết nói ra, trong lòng chợt nhói đau tay ôm chặt Minh Triết hơn "sẽ không, nếu em thật sự không còn nhìn thấy được nữa, thì tôi sẽ là đôi mắt của em"
Một nỗi sợ vô hình từ lời nói của Mặc Đình cứ như một cơn sóng thần ập đến, làm tinh thần Minh Triết trở nên hỗn loạn.
"Không, tôi không muốn" Minh Triết vùng vẫy trong lòng Mặc Đình, tay không ngừng chạm vào đôi mắt vừa phẫu thuật không lâu trước đó. (2)
Mặc Đình nhìn hành động của Minh Triết càng thêm đau nhói, cố gắng giữ chặt tay Minh Triết không cho chạm vào mắt.
Những chuyện đã xảy ra quá mức tàn khốc đối với Minh Triết, vừa mất đi người thân duy nhất trên đời, và cùng lúc vừa biết bản thân sẽ trở thành một kẻ khuyết tật mù lòa, mà những điều đó lại xuất phát từ người mà bản thân yêu nhất mang đến, nỗi đau đớn và thống khổ đó nào có mấy ai hiểu được.
Một cú sốc tinh thần khiến Minh Triết gần như không chịu đựng nổi, mọi cảm xúc mà Minh Triết phải chịu đựng trong thời gian qua, ngay tại lúc này như một quả bóng bay bị chọc thủng mà bùng nổ, mọi cảm xúc đều vỡ òa, nổi mất mát tuyệt vọng tổn thương lại một lần nữa ghim sâu vào trái tim đầy vết xước của Minh Triết.
Y tá nhìn Minh Triết kích động tinh thần không ổn định, liền chạy nhanh đi lấy một ống tiêm có chứa thuốc an thần mà tiêm vào người Minh Triết.
Ngay giây phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-bach-lien-hoa/3731897/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.