Hắn từ công ty trở về nhà, trên tay cầm theo một chiếc bánh ngọt, vừa đưa cho quản gia vừa hỏi "em ấy đâu sao không thấy?"
"Phu nhân hôm nay từ trường trở về, vẫn luôn ở trong phòng, bữa tối cũng chưa ăn ạ" quản gia nhìn hắn cung kính trả lời.
"Ùm"
Đóa hắc liên hoa này hôm nay lại muốn làm gì đây? bình thường sẽ không bỏ bữa thế này, hôm nay lại bỏ bữa. Hắn vừa bước lên phòng vừa suy nghĩ, trong lòng không khỏi nghi hoặc.
Phó Thời Ân mở cửa bước vào, bên trong căn phòng tối đen mờ mịt bỗng sáng bừng lên, hắn nhìn thấy cậu đang nằm trên giường liền sải bước đi đến.
Hắn nhìn cậu nằm trên giường đang quay lưng về phía hắn, không kìm được mà lên tiếng hỏi "em hôm nay không khỏe?"
Cậu không trả lời câu hỏi của hắn, giống như cậu đã ngủ say không nghe thấy bất kỳ câu hỏi nào từ đối phương, nhưng chính suy nghĩ của cậu đã phá tan mọi thứ.
[Khỏe tôi rất khỏe, chỉ là nhớ lại chuyện đánh nhau với đóa bạch liên hoa kia làm mình bực bội, nuốt không trôi (2)
Phó Thời Ân vừa ngồi xuống giường đã nghe được suy nghĩ của cậu, liền kéo chăn cậu ra lật người cậu lại.
Hắn hơi giật mình khi nhìn vào những vết thương, đang được dán băng keo cá nhân trên mặt cậu
"Anh định làm.." cậu bực mình không vui nhìn hắn nói, nhưng lời nói còn chưa nói ra hết, đã bị hành động của hắn làm cho kinh ngạc.
Phó Thời Ân ôm cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-bach-lien-hoa/3731896/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.