Sau giờ học cậu thu dọn mọi thứ trên bàn để vào balo, cậu đứng dậy muốn rời đi thì có một thân ảnh đột ngột chặn ngay trước mặt
"Tránh ra" cậu khó chịu nhìn người trước mặt
"Đường Yến Tranh cậu giả vờ như vậy làm gì, lại còn chơi trò lạc mềm buộc chặt? không phải vẫn còn thích tôi sao" Phó Thời Vũ đứng chắn ngang trước mặt nhìn cậu giễu cợt nói
Lạc mềm buộc chặt? ai lại muốn lạc mềm buộc chặt với ngươi? đúng là tên mắc bệnh hoang tưởng nặng, thật là âm hồn bất tán
cậu đã nói rất rõ vào ngày hôm đó, tên này không hiểu những gì cậu đã nói? cậu trong lòng khó chịu muốn chửi Phó Thời Vũ nhưng lại kìm nén mà cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, hòa hoãn "có phải cậu có nhầm lẫn gì không? tôi hoàn toàn không còn tình cảm gì với cậu"
"Đường Yến Tranh miệng thì cậu nói như vậy, nhưng hành động thì lại đối nghịch nhau" Phó Thời Vũ nhìn cậu ánh mắt tỏ vẻ sự khinh thường rõ rệt bên trong đôi mắt ấy
Đường Yến Tranh mày phải nhịn, không được đánh cậu ta mày làm được mà, mày phải cố nhịn, chỉ một chút nữa thôi
Cậu trong lòng cố gắng tự nhủ với bản thân phải thật bình tĩnh và cố kìm nén và nhẫn nhịn trước những lời tự phụ và hoang tưởng từ Phó Thời Vũ
Một lúc sau cậu thở phào một hơi sau đó tỏ vẻ ngây ngô nhìn Phó Thời Vũ "Tôi không hiểu cậu đang nói gì"
"Không hiểu? nếu cậu không còn thích tôi nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-bach-lien-hoa/3678666/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.